Ôm Những Niềm Đau
Hương Mai
Thôi nhé từ đây một kiếp ốc
Quạnh hiu gành đá phủ rong rêu
Gió chiều biển gọi từng nỗi nhớ
Tình đó ngày xưa những dấu yêu
Lặng lẽ biển chiều mây khắp lối
Sóng xô đưa đẩy điệu ru buồn
Bước chân trên cát từ lâu xóa
Dĩ vãng sao về tựa sóng cuồng
Một thuở yêu người ta đắm đuối
Mây xanh nắng hạ mộng xa xôi
Bên nhau gió biển ngàn âm điệu
Tình thắm thì thầm mật ngọt môi
Ta muốn trốn tình nhưng lại nhớ
Vòng tay êm ấm đã trao nhau
Không như đá lạnh từ muôn kiếp
Ta ... ốc bám vào những đớn đau
Hương Mai
09/11/06
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét