Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2008



Việt ,
Bác làm tôi muốn khóc khi vừa nghe nhạc, vừa xem những hình ảnh củ thưở nào . Bâ y giờ tôi xin gởi một ít hình khác để nhớ thêm, để một đời khắ cốt .
DL

Saì Go`n niie^`m nho+'kho^ng te^N




Việt ,
Bác làm tôi muốn khóc khi vừa nghe nhạc, vừa xem những hình ảnh củ thưở nào . Bâ y giờ tôi xin gởi một ít hình khác để nhớ thêm, để một đời khắ cốt .
DL

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2008

Bài Ca Sao -Nụ Tầm Xuân

Bài Ca Sao - Nụ Tầm Xuân

Thái Thanh - Ý Lan



Bến Xuân

Bến Xuân
Văn Cao
Khánh Ly - Trần Thái Hòa





Xuân Và Tuổi Trẻ

Xuân và Tuổi Trẻ

Thế Lữ - La Hối
Thanh Lan



Nhạc cảnh : Saigòn Niềm Nhớ Không Tên

Saigon Niềm Nhớ Không Tên



Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2008

giấc mộng đế vương ......

- Số là đêm hôm qua tui say sỉn nhiều cho nên đi ngủ rất sớm ... trong giấc mơ say ấy tui nghe ai đó đỡ tui lên giường ... gượng không nỗi tui cảm thấy như ai đó đang đè nhấn cái đầu chìm trong đất vậy .....!

_ Bỗng đâu chớp lóa một cái ! Tui thấy mình biến thành vua .... úi trời ui .... cha sanh mẹ đẻ tới giờ mới thấy mình làm vua !!!! . Quý vị biết tui thấy gì hông ?...! Tui thấy mình ngồi trên long sàn ....chung quanh rất nhiều người đẹp ( 3.600 cung tần mỹ nữ mà lị .... ). khi ăn có hai nàng túc trực bóp cho hả họng ra ... ròi nhét đồ ăn vào .... rồi rót rượu dưng lên tới miệng ... chao ui nghe hương thơm cái chi ...mà ngây ngất tới lạ .....

- Rồi khi tắm .... ui chà ....các nàng lột trần trùi trụi ra mà chà ... mà gãi mà thoa ...cho đã .... rồi thay đồ mới quấn khăn sưởi ấm .... Thoáng chốc tới giờ thiết triều ... oh ... ho .... dưới kia cả một đống bá quan văn võ đang cúi lạy tung hô vạn tuế , khiến tui sướng rân ...... Sau khi bãi chầu , thì các thị vệ đưa tui về hậu cung ....

- Chời ơi .... cái chiện phòng the ... khiến tui rất sợ ... có một vợ ngoài đời đã sợ huống gì có đến 3.600 cô vợ sung sức như thế này ... "không khéo thì chết quý vị a " Chắc có lẽ số tui là số thầy tu cho nên tui đuổi cả bọn rồi chui vô mùng ngủ một mình cho đã giấc ......mặc cho các nàng tiu nghỉu , ngó ngang ngó dọc rồi ... banh cái mặt buồn hiu ! ....

- Chợt đâu ... giấc mơ đưa tui đến cảnh hạ bệ .... chời ơi họ đòi chặt đầu vua ! ( Seo giống Luis 15 qué quý vị ạ ..... khi ấy họ cởi đồ tui ra tắm lần cuối cùng trước khi lên đoạn đầu đài .....ui chà ... phen này tiu cái mạng roài ...!?.

_ Lúc ấy thiếu nước tắm cho nên các nàng xót thương tui cho nên họ khóc rất nhiều .... tiếng khóc của họ như một tiếng nhạc ru tui vào giấc ngủ .... sáng hôm sau thức dậy ( trong mơ à nghen ... ) thì .... úi chời ui nước mắt của họ ngập cả bồn tắm .... khiến tui muốn chết ngộp ?!

-Oài .... 3.600 người khóc cơ mà .......tỉnh dậy ... toát mồ hôi hột ngó lên thấy vợ lau trán .... chèn ui .....thấy mình có lỗi với vợ quá xá ........

-- Hư ...hư ...??!!

donghoa

Thứ Ba, 12 tháng 2, 2008

HOA VÀ TÌNH YÊU


Nhân ngày lễ Tình Yêu (Valentine day), xin mời Quý Vị vào xem hình ảnh Hoa Lan - hoa của Tình Yêu - trong website:

http://www.pbase.com/tamlinh/valentines_orchid_show



PHONG LAN

Mỗi lần Phong Lan nở
Đứng nhìn ngắm lặng im
Thả hồn về Cõi Mộng
Đi tìm kiếm nàng Tiên.

Giữa núi ngàn thác đổ
Tiếng chim hót, vượn kêu
Ngạt ngào mùi nhiệt đới
Hoa lá mọc hoang đường.

Chót vót đỉnh ngọn cây
Phong Lan lay theo gió:
Hoàng Hậu Cattleya.
Nàng khoe mầu yếm thắm
Kiêu kỳ nơi gió sương,
Ban ngày, chàng ong lượn
Đu đưa nhịp vấn vương.
Chàng vào cung nàng hưởng
Nàng trao chàng nhụy hương.

Rồi văn minh tràn đến
Nhiều rừng rậm thưa đi.
Nàng Phong Lan khuất dạng
Còn đâu Ong, Phấn, Hương!

Nguyễn Đàm Duy Trung
December 1994



Hình ảnh Phong Lan trên websites:
http://www.pbase.com/tamlinh/valentines_orchid_show
http://www.pbase.com/tamlinh/orchids

***

HOA TRƯNG VƯƠNG

....Cầm tay nhau đi anh
Tơ trời quá mong manh!

Tuyết rơi quanh thư viện
Giở trang sách thần tiên
Saigon tuổi hoa niên
Nhạt nhòa trong kỷ niệm .

Ta đi dạo công viên
Bên Em nét dịu hiền
Nắng đổ, chiếu nghiêng nghiêng
Chiều ba mươi màu nhiệm .

Saigon trong kỷ niệm
Con đường Nguyễn Bỉnh Khiêm
Em trao hoa lan tím
Nghe rung động trong tim .

Saigon mùa Phượng nở
Hai đứa lo bài vở
Cho kỳ thi Tú Tài
Cùng gây dựng tương lai .

Trưng Vương với ô mai
Cùng xong Tú Tài Hai
Ta ra đi, hải ngoại
Em ở lại, Văn Khoa .

Saigon trong sót sa
Em bơ vơ bên nhà
Ta phiêu bạt phương
Đời ngăn cách đôi ta!

Rồi đời chia hai ngả
Em lên xe người ta
Hải ngoại, ta bôn ba
Nhớ Trưng Vương, Văn Khoa!

Một chiều mùng ba tết
Được tin Em đã chết
Đời Em : sao nỡ hết
Biết nói gì, Em ơi !

Bao nhiêu năm tháng qua
Ta vẫn trồng loài hoa
Mang tên người Văn Khoa
Hoa nở mãi trong ta!

Tuyết rơi ngập sân trường
Anh thắp một nén hương
Cầu mong Em siêu thoát
Trong lòng đất quê hương.

Trên vạn dặm nẻo đường
Anh đã biết yêu thương!

Nguyễn Đàm Duy Trung
December 1996

***

PHƯỢNG ƠI

Phượng ơi, Phượng nở trong lòng,
Bây giờ Phượng đã vào lòng đất sâu.
Cớ sao trời lại mưa ngâu,
Nhìn hoa Phượng nở, thêm sầu, thêm thương.
Thân trai ta vẫn dặm trường,
Đường đời rong ruổi, lòng vương nơi nào!

Văn Khoa
Tháng Sáu, 2000


Hình ảnh hoa Phượng và hoa Ðiệp trên websites:
http://www.pbase.com/tamlinh/summer_time



***



QUỲNH HOA

Em đến giữa đêm khuya
Tự cõi nào, Em về?
Em hiện thân Lan-Huệ
Đưa ta vào đam mê.

Cớ sao tình nở muộn
Vài tiếng chẳng là bao.
Thịt da Em ngọt ngào
Vội chào, Em vĩnh biệt!

Ta ngồi đây thương tiếc
Thật, giả, hay chiêm bao?

Nguyễn Đàm Duy Trung
Tháng Chín, 2000
Toronto, Canada.

Hình ảnh nhiều loại hoa trên website:
http://www.pbase.com/tamlinh/nature_lover

ÐTP

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2008

Chúc Mừng Năm Mới




Thân chúc các bác cùng gia quyến năm Mậu Tý an lành, hạnh phúc và thịnh vượng


KĐQ

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2008

Thứ Năm, 7 tháng 2, 2008

CHÚC TẾT



Việt Nam ngày Tết có Mai vàng,
Nơi tôi cư ngụ có nàng Tuyết rơị
Ngoài đường lạnh lắm ai ơi,
Vào trong tệ xá, trời ơi, Mai nè!

Kính chúc Quý vị và bửu quyến năm mới được vui vẻ, khỏe mạnh và bình an.

ÐT Phán

CHÚC TẾT



Xin kính chúc Quý Vị và gia quyến một năm mới vui vẻ, khỏe mạnh và bình an.

Ðàm Trung Phán

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2008

Cung Chúc Tân Xuân

Chúc Mừng Năm Mới









Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2008

Nụ Cười Thiền

Nụ Cười Thiền

Các vị thiền-sư nói họ có thể vừa đi vừa thiền, vừa nằm vừa thiền, nói tóm lại, đi đứng nằm ngồi chi cũng đều thiền được, dĩ-nhiên cũng có thể vừa cười vừa thiền, đó là thiền chánh-niệm. Nhưng ngược lại đôi khi không phải! Xin mời quý vị thưởng-thức vài câu chuyện Thiền và Nụ cười trong các ngày cuối năm. Giờ này chỉ nên nằm nhà ngó trời bảo tuyết để đón “Xuân”. Nằm nhà là vì trời này đi ra đường trơn-trợt lắm, rũi té một cái ở tuổi gần “cổ lai hy” hay trên nữa, dễ nghe cái “crack” lắm và khi đó thì thật là khó nhập thiền hay nhập-định, bởi vì có thể nhập…cái khác!

Mặc kệ ngoài trời đông bảo tuyết,
Mong sao trong… nụ cười Xuân.

Tác-giả không phải thi-sĩ nên thiếu một chữ trong câu “thơ” trên! Ban đầu định iết “trong…bụng”, nhưng sao đọc lên nghe nó có vẻ “khoa-học quan-sát” quá, không chất thơ tý nào nên xin quý thức-giả bạn-hữu bổ-túc cho vui.


Bây giờ xin mời quý vị đi “vào thiền” bằng vài nụ cười nhẹ…


Đáo bĩ ngạn

Một nhóm thiền-sinh không biết lội, đi đến bên bờ một con sông thật mênh-mông. Mọi người nhìn qua bờ bên kia và tham công-án “làm sao đáo bĩ ngạn”. Người thì tìm một cây dài dò thử sông có sâu không, người thì đi men theo bờ xem có chỗ nào hai bên bờ gần nhất, kẻ tìm xem có thuyền đò chi đưa qua bên kia. Nhưng cuối-cùng không tìm ra phương-cách, bèn ngồi xuống tại chỗ để suy-tư, tham-thiền. Đến khi trời hừng sáng, mọi người chợt thấy bên kia bờ có bóng một vị sư già, râu dài quá rốn, đang ngồi nhập-định. Bọn thiền-sinh chụm tay làm loa gọi lớn lên:”Xin lão sư-phụ khai-ngộ cho chúng con làm sao đáo bĩ ngạn?”. Vị sư già mở mắt ra, uể-oải đứng lên nói:

“Các cậu trẻ ơi! ba mươi năm trước, ta cũng đứng bờ này và tìm mọi cách để qua bờ bên kia, cuối-cùng ta nhận thấy là chính chỗ ta đang đứng ba mươi năm nay mới là bờ bên kia!”.

Cái gì động ?

Có bốn người đứng trước lá cờ trong gió. Một người 20 tuổi nói: “Coi kìa lá cờ đang động!”. Người 30 tuổi nhìn lên cột cờ nói: “Không! chính gió đang động!”.

Người thứ ba 40 tuổi, nhìn hai người kia và nói : “Chính tâm các ông đang động!”.
Ba người nói xong nhìn qua người thứ tư tỏ ý hỏi ý-kiến. Ông thứ tư, không biết bao nhiêu tuổi, cũng không nhìn cờ, cũng không nhìn người, chỉ lơ-đểnh đáp: “Tôi nghĩ, miệng các ông đang động!”.

Phải chánh-niệm và từ-bi

Một anh du-đãng bụi đời làm ăn lăn-lóc ở khu Harlem mấy chục năm, ngày nọ bỗng nhiên chán cảnh bắn giết và muốn tìm hiểu về thiền chắc để cho thanh-thản tâm-hồn. Anh ta nghe nói có một tay cao-bồi già xưa ở Texas khét tiếng giang-hồ, nay đã thành một vị thiền-sư và đang ẩn-dật trong một hang-động nào đó ở Ấn-Độ. Du-đãng Harlem lên đường tìm “đạo”, mấy tháng trời mới tìm ra chỗ của “thiền-sư cao-bồi”. Sau khi chịu-đựng những thử-thách như đấm lưng, giặt quần áo, đổ “bô”…một bữa kia đang kỳ-cọ lưng cho sư-phụ tắm, thấy Thầy mình hôm nay có vẻ vui, “thiền-sinh” Harlem rụt-rè thưa: “Bẩm sư-phụ, làm sao mà một người như con, mang nghiệp bắn giết từ “bẩm-sinh” lại có thề học thiền được?”.

“Thiền-sư” Texas mắt nhìn sững học-trò, miệng đang nhai xì-gà La Havane, chỉ thấy trước mặt “thiền-sinh” hoa lên và hai tiếng “bốp, bốp”, đã thấy “thiền-sinh Harlem” hai tay ôm má kêu “ối!”. Thủ-pháp của “thiền-sư” cực-kỳ cao-siêu! “Thiền-sư” lè-nhè khai-ngộ: “Ngươi phải biết nguyên-tắc của thiền là chánh-niệm và từ-bi. Khi đưa cây súng lên, nhắm thẳng mũi súng vào tam-tinh (điểm giữa hai chân mày) của đối-tượng, mắt chỉ thấy có một điểm đó, ngoài ra không thấy gì hết. Đó là chánh-niệm!”
“Thiền-sinh” lẩm-nhẩm…”chỉ thấy một điểm, ngoài ra không thấy gì hết. Dạ! con hiểu chánh-niệm rồi. Nhưng còn từ-bi là làm sao?”. Vị thầy quát: “Đồ ngu, thì phải bóp cò ngay chứ còn chần-chờ gì nữa!”. Trò lí-nhí: “Nhưng thưa Thầy, từ-bi ở đâu?”.
“Chân-sư” từ-tốn giãng : “Con ơi! kẻ đối-diện của con đâu có thì-giờ suy-nghĩ hay cảm thấy chi, nó chỉ nghe tiếng bộp nhỏ rồi ngã lăn quay ra một cách “thanh-thản”, nó được chết thật “đẹp”còn đòi hỏi gì nữa!:
Nghe đến đó, hoát-nhiên trò la lên :”Bạch Thầy con đã ngộ rồi!”, cùng lúc ấy người ta nghe một tiếng “bộp” và vị Thầy ngã xuống, trên môi còn mĩm cười với điếu xi-gà chưa tắt. Từ đó giới giang-hồ truyền-tụng phái thiền Texas nay đã có truyền-nhân đời thứ hai, và gọi là phái thiền Harlem.


Bách-tiếu

Brossard by Night , 25 tháng chạp năm Đinh-Hợi
(Nhiệt-độ bên ngoài -6C, đường 10cm tuyết)