Thứ Bảy, 2 tháng 9, 2006

Hình như đang mùa thu

CHUYỄN MÙA

Từng thớ đất thơm chừng lay động
Mây trôi lãng đãng chở mùa sang
Nghe trong gió sớm se hơi lạnh
Màu nắng ban trưa trở sắc vàng

Lá rủ trên cành thương mùa cũ
Ngập ngừng chưa vội trút áo xanh
Vườn sau bờ cỏ sương còn đọng
Lối nhỏ im chờ bước chân quen

Có phải trong ai sầu nhè nhẹ ?
Nghe mùa thu đến nhớ vu vơ
Và con chim nhỏ buồn không hót
Đập cánh chao nghiêng vổ hững hờ

Có phải mùa thu về rất khẽ
Hơi thu phơn phớt phả hồn ai
Lòng theo mùa chuyễn lòng chao sóng
Mắt dõi quê xa mắt lệ nhòa


Lâm hoài Thi

3 nhận xét:

hoalai nói...

Có phải trong ai sầu nhè nhẹ ?
Nghe mùa thu đến nhớ vu vơ...

Chuyen? Mua` hay ghe^, cam' o*n bac' DL.

Thu và Em

Ta nghe hồn thu lạnh
Bởi Em giáng hững hờ
Ta nghe lời thu trách
Để hồn thu bơ vơ
Rồi mai đến mùa thu
Đôi mắt ướp sương mù
Sẽ nhìn ta rất khẽ
Cho ta hồn vi vu

hl72

Ðồ Lãng Xẹt nói...

Bác ÐL, HL và Quý Bác:

Tôi xin dán vào đây bài Thu Cảm này:

THU CẢM 2000

Muà thu
Âm u.
Lá vàng
Rơi rụng.
Gió thu
Lạnh lùng.
Chợt thấy
Mông lung.

Lá bay
Ngập trời!
Còn đâu
Hoa nở.
Mùa hè
Qua rồi!
Mùa đông
Sắp tới:
Tuyết rơi
Lạnh buồn.

Còn đâu
Hướng dương
Nở rộ
Ngoài vườn.
Còn đâu
Ong bướm.
Hồn sao
Vấn vương!

Lòng buồn
Vời vợi
Nhìn lá
Thu rơi
Cuộc đời
Chuyển hướng
Vào đường
Xa lạ.
Giống như
Chiếc lá
Rơi rụng
Cuối mùa?

Thời gian:
“ Ngừng lại!”
Thu ơi
Cho hỏi:
“Cớ sao
Chi lạ
Mùa thu
Rụng lá
Quyến rũ
Hồn ta?!”

Nguyễn Đàm Duy Trung
Tháng Mười, 2000
Toronto, Canada

lam hoai thi nói...

Gởi HL,
Cám ơn HL,
Bài Thu và Em nghe cũng hay
Ta nghe lời thu trách
Để hõn thu bơ vơ
C’’am ơn
DL