Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

Cúi xuống ta tìm thấy nhau


Mùa xuân trở lại … cúi xuống bàn tay nhặt chiếc lá khô … hồ xanh êm ả … tâm trí mơ hồ . Ta lại nhớ em … một thoáng cuồng si … một dòng kỷ niệm . Ba mươi năm đã qua … cũng hết phân nửa đời người , tóc em vẫn xanh … hồn ta bạc trắng … thêm một lần xót thương …


Tình ơi … ta vẫn còn nhau



Cúi xuống ta tìm thấy nhau

Cúi xuống tay nhặt lá khô
Nghe tâm hồn như đổ vỡ
Mùa đông ơi , ta run sợ
Khi ngày buồn tiễn người đi

Nhắm mắt giọt lệ sầu bi
Nghe tiếng xưa rên rĩ
Cõi lòng mang lời van vỉ
Một ngày buồn ta mất nhau

Tình xa từ thuở hôm nào
Cung đàn xưa giờ lơ láo
Giọng hát xưa nào áo não
Xót thương gửi đến ngàn xa

Cúi xuống nhìn bóng riêng ta
Gầy gộc qua từng tháng hạ
Tình ơi xin lần chung chạ
Giấc mơ lại tìm thấy nhau

Đông Hòa NCH
01.01.2011

Happy new year

❤♫❤♫❤.•*¨`*•..¸♥☼♥ ¸.•*¨`*•.♫❤♫❤♫❤.
╔═════════ ೋღ❤ღೋ ═════════╗
ೋ ❤❤❤~~HAPPY NEW YEAR~~❤❤❤ ೋ
╚═════════ ೋღ❤ღೋ ═════════╝
❤♫❤♫❤.•*¨`*•..¸♥☼♥ ¸.•*¨`*•.♫❤♫❤♫❤

Mùa xuân còn nhau

        Mùa xuân trở lại ! Đêm nay tôi ngồi đây để lắng nghe những phút giây cuối cùng ... ngoài kia hơi lạnh vẫn còn , không lâu nữa thời khắc năm mới sẽ đến . Gói ghém kỷ niệm 30 năm ... Thấy trái tim hình như còn đó một mối tình xa vắng . Nỗi thiết tha lớn dậy .. trong lòng thêm một lần đau xót ....

Phương trời xa ai thấu tình tôi …..




Mùa xuân còn nhau

Mùa xuân nắng mai vàng trước cửa
Ngồi thương nhớ về miền xa xôi
Tình ơi , đời xa nhau mấy ngả
Biết bao giờ sẽ lại cùng vui

Mùa xuân ảnh tình nhân trước mặt
Ngồi bên kỷ niệm của ngày xưa
Nhìn theo nét môi son tươi thắm
Tình ơi , thương biết mấy cho vừa

Ta yêu em mùa xuân ngày ấy
Cõi đời này không có chứng nhân
Cõi đời này tình không hề dứt
Bao năm qua vẫn nhớ đến nàng

Mùa xuân giấc mơ tìm trở lại
Hình như em nhìn ta mỉm cười
Đôi mắt thêm một lần tha thiết
Vạn ngày cũng chưa thể phai phôi

Đông Hòa NCH

31.12.2010

ss

Buồn gửi bến xưa

(thuận nghịch)

    Đêm nay người lữ khách lạc quay về bến đò xưa. Dòng sông im lặng , mùa thu đã đến gửi trên vai những chiếc lá vàng .... một thoáng mơ hồ .... một vùng kỷ niệm ùa theo không dứt . Ánh trăng vàng khuyên khuyết thoảng nhẹ ơi sương ... nơi đây cũng mùa thu năm ấy tiễn người đi .... và cũng mùa thu năm ấy đã giữ lại trong tâm hồn lữ khách những nỗi niềm thương hận ....

Open in new window 

tự dằn vặt mình …. tự hỏi lòng mình

Đêm này ai có đến cùng không ....!

1.
Chân bước lạc đường khuất bến ngang
Trước thu mùa rụng lá khô vàng
Vân hoài cảnh hoạ tình theo đến
Mộng ủ hồn say giấc lại mang
Ngần ngại thoáng mơ đêm vắng hạ
Hững hờ sương trắng điểm xa làng
Ngân hoài tiếng vọng lời ai oán
Trần tục cõi duyên muộn chuyến sang

2.
Thương người tiễn muộn bến đò sang
Đến chậm đêm khuya cảnh vắng làng
Đường lạc bước xa tình hận mãi
Bóng mờ trăng rũ lệ sầu mang
Vương hoài giấc mộng đầy sương trắng
Vọng oán hồn thu đẫm lá vàng
Gương vỡ đã xa rời ước nguyện
Trường Giang viếng bạn nhớ đò ngang

3.
Lâm sơn ngõ vắng cảnh đèo ngang
Nhớ hạ chiều xanh phủ bóng vàng
Thâm trắng sương ngàn ru khói tỏa
Dại khờ trăng khuyết rũ tình mang
Thầm môi tiếng gọi tìm nhau đón
Chậm giấc mơ say gửi mộng sang
Cầm mãi lệ thương sầu lạc phách
Tâm cuồng khách lại bước xa làng

Đông Hòa NCH

29.12.2010

Open in new window

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

Muộn đông

        
          Đêm nay , ngồi đây tôi lại nghĩ đến em ….. có lẽ tuyết vẫn đang rơi phủ đầy kỷ niệm . Khuất xa vầng trăng lẽ khuyết giấc mơ trong lòng thêm một lần buồn bã , nỗi nhớ da diết tâm hồn người cô khách …..

Muộn Đông

Rơi lạnh tuyết đầy phủ trắng đông
Biệt ly trăng khuyết ẩn mơ lòng
Vời xa bóng muộn tình vương vấn
Lặng khuất đêm tàn giấc đợi mong
Lời mãi tiếc hoài thương đắm dạ
Khách cô sầu vọng oán đơn phòng
Lơi chân bước lạc hồn tha thiết
Rơi trắng tuyết đầy rũ cảnh không 

           Rồi một buổi sáng về qua chấm dứt sự băng giá …… ngàn hoa đua nở đón chào ngày mới , em lại về nơi xưa , giọt lệ rơi ướt bờ môi … tiếng nói ngập ngừng …. thoáng chút bâng khuâng tự hỏi lòng mình

bao giờ tôi lại thấy người ….

Về quê lại nhớ cảnh xuân

Tôi về quê quán lúc xuân sang
Ngắm nghía cành mai nở nụ vàng
Buổi sớm đầu đông tràn ánh sáng
Xế chiều bóng nhật đổ hào quang
Bao năm ly biệt trời Nam Việt
Số kiếp lưu vong xứ Đại Hàn
Cảnh cũ hôm nay vừa thấy lại
Trong lòng kỷ niệm mãi âm vang

Đông Hòa NCH
28.12.2010


Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

Mùa đông của em

Tuyết vẫn còn bay , nơi xa ấy bầu trời băng giá .... tôi không thể hình dung được em đang làm gì và trong lòng đang nghĩ gì .... phía trước đó la một quảng thời gian vừa đủ để nhớ ... vừa đủ để gửi gắm những hoài bão xa xôi . Đêm Giáng sinh đã qua .... ngày mới cũng đến …..để rồi một buổi sớm mai ... em nhìn thấy le lói nắng xuân quay lại sưởi ấm tâm hồn ....

Nơi tôi thêm một lần thương nhớ

Open in new window

Mùa đông em ở xứ người
Hoa đã tàn ngày thôi vui
Vườn xưa biết còn ai ngắm
Hay là giá buốt tim côi

Mùa đông em ngủ chẳng yên
Gối bàn tay trên đỉnh nhớ
Gối thời gian đi vạn thuở
Tình ơi , thương xót nỗi niềm

Mùa đông mai đến tan rồi
Ngập ngừng bước chân về phố
Trong tim giấc mơ nở rộ
Tình ơi ... em vẫn còn mong

Mùa đông đã thấy nắng hồng
Em về bâng khuâng gót nhỏ
Tà áo bay bay trước gió
Trong tim ước mơ theo cùng

Đông Hòa NCH
26.12.2010

Open in new window

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

Ước Vọng Đêm Giáng Sinh

Ước Vọng Đêm Giáng Sinh
Thơ : Đông Hoà
Nhạc; hoà âm : Cao Ngọc Dung
Trình bày : Kyra Nguyên
không lời


có lời




Ước Vọng Đêm Giáng Sinh

Thánh Đường em có đến không
Để gửi lời nguyện theo gió
Đón lấy tuyết mùa rơi vỡ
Để nghe lòng mình nhớ trăng

Nhẹ lòng em bước bâng khuâng
Đêm Thánh Vô Cùng vừa thấy
Lời Chúa Trời xa đến vậy
Nhưng vẫn sưởi ấm hồn em

Nửa đêm vang tiếng chuông ngân
Quỳ bên chấp tay khấn vọng
Trái tim một thoáng lay động
Nghe Tình Thiên Chúa yêu thương

Tình Thiên Chúa ngự muôn phương
Cùng em một lần ở lại
Lóng lánh giữa nến sáng mãi
Phước Lành đêm này gửi nhau...

đông hòa Nguyễn Chí Hiệp
24.12.2009

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

Nỗi buồn gửi cảnh mùa sang


image

     Mùa đông lại đến .. nơi em sống tuyết đang rơi … không lâu nữa Giáng Sinh cũng quay lại . Dấu đi nỗi nhọc nhằn , có lẽ trong lòng em mơ về một cảnh xuân … nơi em mong mỏi có lẽ đó chính là quê hương và niềm ước vọng … Đêm nay tôi ngồi bên sườn đồi vắng ngó về biển xa ….. vẫn thấy sóng hiền hòa cuốn hút cánh thuyền  hun hút … liên tưởng về em và những cơn bão tuyết . Tôi lại cầu mong em và gia đình sẽ được bình yên .. cũng như Giáng Sinh năm trước tôi cầu chúc em được nhận lấy hạnh phúc ….

Biển sầu đông Star

Đông vắng biển khuya gió ngọn vời
Sóng say thuyền dạo mãi cùng chơi
Vồng xa cánh nhạn mờ lưng núi
Khuyết lẻ vầng trăng ẩn dốc trời
Bông tuyết hạt rơi bông trắng cửa
Khói sương đêm họa giấc mơ đời
Bồng bềnh mộng ái tình vương vấn
Đông vắng đợi nàng gọi hỡi ơi ….!

image

Không lâu nữa nắng xuân sẽ mang hơi ấm trở lại …..gò tay , tôi viết lá thư mà trong lòng chẳng nghĩ được gì . Trước mắt tôi một khoảng không đầy âu vọng …. đêm chưa dứt … vẫn thấy một chút le lói cuối trời  ….trong phút giây tôi nghe lòng trầm lặng … chút thương … chút nhớ vằn vặt tâm hồn …. đời mãi xa , cõi đời này biết đến bao giờ gặp nhau ……..

Tương tư khúc

Thư xuân chẳng thể viết câu gì
Nhắn gửi nhưng rồi biết nói chi
Muốn hỏi tên em thì cũng khó
Làm quen giây phút thấy hơi kỳ
Mỗi đêm mộng đón mong người đến
Trời sáng tôi chờ ngắm bước đi
Một mối tình câm tim giữ mãi
Nàng ơi , nhớ lắm dáng xuân thì

Cuối cùng mùa xuân cũng tàn ….. nắng ngoài kia chói lọi , không lâu nữa sẽ vang vọng tiếng ve sầu … chúng sẽ hát những bản tình ca muôn thuở . Tôi đến băng đá năm xưa … nhìn hàng cây trước phố …. lại nghe  xa xa những lời an ủi …… lại  thấy bâng khuâng trong lòng ….. bao năm qua xuân đến lại đi … ngày xuân tàn cỏ hoa héo úa ….

Phố xưa thêm một lần tạm biệt ……

Xuân oán Star

Xuân tàn cảnh vọng mắt say rồi
Ngắm mãi vườn hoa bện cỏ hôi
Gần lại gió mù đêm nhớ loạn
Khuất xa trăng lạnh bến thương hồi
Vân đài cõi hạc mơ đầy giấc
Điện Phật thềm hoang lệ đẫm môi
Ngần ngại nỗi lòng chan rượu đắng
Xuân tình gửi hạ biển quanh ngồi

Đông Hòa NCH
21.12.2010


Star thuận nghịch độc

Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010

Vương vấn tình xuân


        Ngày sắp dứt và cuối cùng mùa xuân cũng trở lại …. đêm nay có một người quay về nơi xưa để tìm kỷ niệm của mối tình xa ….giọt lệ rơi rơi khóc cho lần tan vỡ …. đâu kia vẫn là giấc mơ và lời ước nguyện . Một nỗi buồn thoáng qua tối mờ trong ánh đèn lung tỏa …. chợt nghe tâm hồn lưu luyến bên nhành dương liễu ….

……. Tự hỏi bao giờ lại thấy tóc em xanh ….

image

Vương vấn tình xuân
(thuận nghịch độc)

Xoay nhẹ bóng trời gió đuổi mây
Khuất mờ đêm trắng ẩn sương đầy
Say lòng nỗi nhớ vườn hoang liễu
Họa ánh trăng sầu lá rũ cây
Quay quắt cảnh xuân hồn tủi muộn
Thiết tha tâm lệ giọt thương gầy
Hoài xa giấc ngủ mơ chìm đắm
Ai đến gửi buồn mộng vẫn đây

Đông Hòa NCH

21.12.2010

image

Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

Lời mừng đêm đông



Lời mừng đêm đông


Đêm đông em quỳ ngắm Chúa Hài Đồng
Đêm đông em vừa ước nguyện sắt son
Đến với muôn người bình an hạnh phúc
Lời em cầu xin ơn chúa bao dung

Đêm nay khắp nơi Thánh Lễ rộn ràng
Người người đón mừng Thiên Chúa Giáng Trần
Nơi nơi tưng bừng hào quang lấp lánh
Mùa noel thấy Ba Ngôi nhiệm mầu

Tiếng cầu kinh em nghe lòng êm ái
Tình Thiên Chúa ngấm sâu trong trái tim
Hóa thành những vì sao lấp lánh
Hóa thành giấc mơ với ngàn yêu thương

Đêm nay em hát bài ca Thiên Chúa
Lời vang xa mang theo cả tấm lòng
Lời vang xa đã thấm đầy nhân ái
Nắm tay với người xây dựng ngày mai …

Đông Hòa NCH
19.12.2010

Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010

Nhớ người năm cũ


         N
gười đã đi xa …. giấc ngủ mùa đông nơi ấy có thể rất lạnh . Tôi vẫn ngồi đây gửi dòng hoài niệm và thương tiếc … trước mặt di ảnh vẫn xinh tươi .. nét diễm kiều của thời xuân mộng … Trong tôi vẫn là những kỷ niệm đầy ắp … vẫn là một quá khứ mơ hồ … ngủ đi em … môi lẩm bẩm … tôi lại nghe lòng mình thêm một lần nát vụn ….

Nhớ người năm cũ

Đêm đông viếng mộ xót xa lòng  
Dựa ánh đèn khuya mãi thức chong
Nhớ lắm dáng em chiều biển động
Thương đầy tâm trí giâc mơ lồng
Canh năm trở lại nghe chuông điểm
Tia nắng quay về mượn gió đong
Hơi ấm của trời đang hiển hiện
Hồn đâu lạc lõng khuất xa dòng.…

           Hai mươi năm lẻ … tưởng chừng như vừa thấy lại những tháng ngày định mệnh … Tôi hình dung khuôn mặt em bất động … thoảng như phản phất một nụ cười an ủi …. em sẽ ra đi vĩnh viễn và nơi đến là cõi Thiên Đàng … nơi mà sự an nhàn hiển hiện của sự bình yên ….

Thăm mộ 5

Tôi mượn gió đông đến chốn này
Để ru nàng ngủ giấc mê say
Hương nồng cõi hạc sâu thăm thẳm
Sương trắng đồi hoang vẫn đậm đầy
Chợt thấy ảnh tình nhân quá vãng
Khẽ nhìn trăng hạ bóng chưa phai
Hai mươi năm lẻ , ngày xa quá
Nỗi nhớ người xưa đã héo gầy

Đông Hòa NCH
18.12.2010

Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

Thơ : Cơn Mưa



Saigon Bây giờ buồn không Em
Nam Lộc Khánh Ly





một ngày trong tháng chín
trời sập sùi cơn mưa
bên đây bờ hy vọng
thấp thoáng vực hư vô
trưa ngồi trong quán cóc
lắng nhịp đời đi qua
tưởng tới ngày tận tuyệt
ra khỏi một cơn mê
một ngày trong tháng chín
ngồi chờ cơn mưa qua
em cuối đường gió lớn
chốn nào cho ta về
thiên đàng kia đã đổ
cõi trú giờ tan hoang

ta già rồi, cũng đủ
nằm yên theo phận đời
em lần đầu bước tới
nhắm mắt làm sao nguôi
một ngày trong tháng chín
đời tắt nguồn an vui
nát tan tình mới chớm

môi non sớm ngậm cười
em ngồi im bóng tủi
mưa bay không một lời
lòng không, thân xác mỏi
buồn đè hai vai xuôi
một ngày trong tháng chín
ta thèm ra khỏi đời

Du Tử Lê
1972

Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

Mùa đông buồn bã

image

     
  Thế rồi mùa đông cũng đến … nơi em về tuyết rơi khắp cả … trên con đường về nhà .. qua khu vườn xưa em lại nhớ người ….. hình ảnh một thời đã làm trái tim em khuất động … một chút yên lành … một dòng kỷ niệm … giọt lệ em rơi khi nhớ đến vòng tay ấm áp … mà bây giờ cung đường tình ái vĩnh viễn cách xa … ngày mới sẽ đến … không lâu nữa Giáng Sinh sẽ quay lại … trong lòng em thêm một lời ước nguyện :”
Lạy Chúa Trời xin cho con được bình yên …”


Mùa đông buồn bã

Trở về em bước trên đường tuyết
Hơi lạnh nào giá buốt cõi lòng
Chợ nhớ người xưa miền kỷ niệm
Nụ cười vui sưởi ấm trái tim

Em nhìn lại khu vườn năm cũ
Trắng xóa như tượng đá trăm năm
Chợt thương người xưa giờ xa vắng
Nuối tiếc trong em ngày trùng phùng

Cúi mặt em rơi đôi dòng lệ
Thương tình nhân thương cuộc đời mình
Thầm trách rằng trời cao xa ấy
Vì sao cách chi một chuyện tình

Ôi , bóng thời gian .. bóng thời gian
Từ bao giờ lời đã hóa đá
Từ bao giờ đời em mệt lã
Khắc khoải mùa đông một nỗi buồn ….

Đông Hòa NCH
10.12.2010

image

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010

Tình lỡ



image

            Cuối cùng nàng cũng đã đi xa … phương trời ấy … ngôi nhà mới với cuộc đời hạnh phúc . Tôi lại về nơi xưa …bến đò cũ lạc loài trong sương sớm… nỗi buồn da diết … trái tim cô đọng … tự hỏi bao năm yêu người … bây giờ sót lại những gì ?. Không tiếng trả lời … không lời an ủi tất cả vô hình dung hóa thành một định mệnh … một định mệnh mà anh chưa hề muốn có ….. một thoáng mơ hồ … hình bóng xưa hình như vẫn đây những nụ cười … những lời trách móc … âm thầm … nhẹ nhàng ngủ yên trong miền kỷ niệm ….

Tình lỡ

Nàng ơi duyên lỡ cũng đành thôi
Giấc mộng bây giờ lẻ bóng tôi
Xứ lạ người đi tình cũng dứt
Đò xưa bến lạc bước xa rồi
Nhọc nhằn một nỗi tình tan mộng
Đau đớn đôi dòng lệ đẫm môi
Cúi mặt bỗng nghe đời chết lặng
Trong lòng tủi hận chợt vun bồi

Đông Hòa NCH
09.12.2010

Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

Tình yêu mùa đông

Open in new window


Mùa đông về đến , hơi lạnh tỏa khắp khiến cho nỗi lòng tôi không khỏi bâng khuâng ... lại nhớ người xưa ....những tháng ngày trái tim ẩn chứa tình yêu và hy vọng ... bây giờ tất cả đã trôi xa ... nhưng có lẽ nơi đâu vẫn còn thấp thoáng màu hoa sim tím ...và những phút giây bối rối lần đầu gặp gỡ ấy đã và đang hiện về trong tiềm thức .... tôi vẫn mãi yêu em như thuở nào dù rằng con đường tình ái vấp phải một định mệnh đau buồn ...

Tình yêu mùa đông

Mùa đông áo em cài sim tím
Chờ ai hay chờ xuân sang
Chờ ai cõi lòng em bối rối
Vô biên giấc mộng hanh vàng

Tà áo em cánh lụa mỏng
Phất phới theo làn gió bay
Bước chân nào qua phố xá
Gửi cho tôi nỗi thương đầy

Nắm lấy bàn tay hồn xao xuyến
Em có biết chăng tôi chờ
Kể từ mùa đông hóa tím
Kể từ thuở em ngây thơ

Để bây giờ đời mong mỏi
Tình ơi xa cách là bao
Tình ơi xin đừng quên lãng
Bởi chữ thương rất ngọt ngào

Bởi chữ thương và nỗi nhớ
Đến cùng bóng dáng thiên nga
Đến cùng em lời duyên nợ
Để ta hát mãi lời ca

Đông hòa NCH
07.12.2010

Như thế gọi là yêu đấy sao?

Hi all ,
Tha^'y DDo^ng Ho`a dda(ng nhie^`u tho* qua' , ND xin go*?i mo^.t ba`i tho* buo^`n dde^? dda'p le^? , hy vo.ng ca'c cu. nhu* cu. khi? gio' ... Cu. Dda`m ..gia nha^.p ..
N.D.

Như thế gọi là yêu đấy sao?

Một giọt nắng hồng rơi trên tóc
Đâu làm khô lệ cuộc phân ly
Có phải trời buồn nên cũng khóc
Dội nắng thay mưa ngăn bước đi

Hỏi ai giử được kẻ bạc tình
Hay ghê lời hải thệ sơn minh
Bể cạn đá mòn nhưng em nhỉ
Ngàn năm yêu mãi chỉ đôi mình

Tôi chẳng hiểu yêu là thế nào
Bắt thang lên hỏi chín tầng cao
Người ta chiếm đọat rồi biến mất
Như thế gọi là yêu đấy sao?

Chuyện xưa sao ngở mới hôm nào
Thật mà chứ nào phải chiêm bao
Hôm qua gặp lại người cười nói
Chuyện nhỏ ấy ma` .. đâu có .. sao

Tôi tự hỏi nên khóc hay cười
Trời xanh sao nở cứ trêu ngươi
Nếu mình là thú thì làm thú
Xin nhé .. đội chi cái lốt người !!

Cho tôi xin lại chút hồn nhiên
Như khi còn nhỏ giả làm tiên
Đến khi va chạm tiên gãy cánh
Ngó lại tôi kìa .. như con đie^n ..!

Mẹ hởi giờ con dám tin ai?
Tưởng một nhưng mà lại hóa hai
Chưa chi trao vội đời ..con .. gái
Bình minh nhưng không thấy ban ngày ..

Tôi về nhặt lại mùa xuân trước
Những cánh mai tàn theo gió rơi
Kết lại như bầy chim ô thuớc
Qua câu nguyện ước .. đã cuối đời ..

Nam Đế
2010

Ao ước

image

 

Mưa vẫn rơi… những giọt lệ trời ướt sũng bến trần gian … tôi vẫn ngồi đây gửi niềm thương nhớ về một nụ hôn say đắm … khi ấy giấc mơ về tình ái … cuốn hút rồi chìm sâu trong ngày tan vỡ … tôi lại thấy trong lòng thấp thoáng nỗi buồn … và nghe như xa xôi lời ao ước cùng em đắp xây hạnh phúc ……

Ao ước

Đêm mưa thao thức nhớ môi hôn
Lặng lẽ cơn mơ đắm cả hồn
Giấc mộng xa rời xuyên thế kỷ
Chuyện tình tan vỡ tại gia môn
Xót thương có lẽ còn chưa dứt
Đau đớn hình như đã vội chôn
Tình hỡi , có hay và có biết
Lòng tôi ao ước buổi tân hôn

Đông Hòa NCH
07.12.2010

Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

An nhiên - 安然


An nhiên -安然 

Chung nhật an nhiên tự chiếu thường
Chu niên lưu luyến vị sâm thương
Ẩn cư vô kiến hồi vô đảm
Vĩnh thế giao bôi bách tuế nhương
Chiết liễu cô thân quy nhất bộ
Đoạn tình cương thổ dị đơn phương
Cức nhân tại dã vong nhân dã
Thảo trạch an bài khải tịch dương

12.2010
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp

安然。

終日安然似照常
週年留戀謂參商
隱居無見晨無膽
折柳孤身歸單部
斷情疆土异單方
棘人在野亡人也
草澤安俳愾夕陽
12。2010
冬和阮志合

tạm dịch: 

Ngày vẫn nhẹ nhàng trôi qua như lệ thường
Quanh năm nhớ mong mãi mối tình ngăn cách
Sống ở một nơi không muốn gặp ai cũng không gánh lấy chuyện khác
Vĩnh viễn thế gian này giữ mối giao tình đến trọn kiếp
Từ khi chia tay đã sống cô đơn một nơi
Tình đã dứt , đã về nơi hoang vắng một mình
Lòng mang một nỗi đau cực độ chẳng còn tha thiết với tấm thân
Nơi gian nhà cỏ số phận an bài như mặt trời đã lặn

Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2010

Đêm chờ tình nhân


Đêm nay tôi lại đến nơi đây … dưới kia dòng sông rũ rượi .. cánh lục bình trôi dập dìu như thân phận đời người … thấm thía câu “bèo dạt hoa trôi” …Tôi nghe lòng mình nhắc tên em …có thể đêm nay và những ngày tiếp nối tôi sẽ thấy em cười trong giấc mơ huyền ảo …..cho nên mỗi lần chờ đợi của tôi là một niềm ao ước vô vàn …

Đêm chờ tình nhân

Cõi lòng bỗng lại thấy ngây khờ
Bởi đã vừa xem hết lá thơ
Dòng chữ thân quen nghe quyến luyến
Trái tim lạ lẫm chợt ơ thờ
Phải chăng sự sống như le lói
Có thể giấc mơ sẽ nhạt mờ
Tình hỡi , xa em lâu thế nhỉ
Hồn tôi thương xót những đêm chờ

Đông Hòa NCH
06.12.2010