Thứ Hai, 21 tháng 8, 2006

CHA CON

CHA CON

Ngày Tưởng Niệm, nhớ người quá vãng .

Có những đêm con ngồi
Đối diện với bàn thờ
Chấm bài và suy nghĩ vẩn vơ.
Con vẫn thường thấy Bố
Cũng đã ngồi với sách vở như con.
Sự khác biệt ...
Là hai khoảng thời gian
Và hai phương trời xa cách,
Là lễ giáo Khổng Mạnh
Và văn minh Tây Phương,
Là Liêu Trai Chí Dị cùng thơ Đường
Và kỹ sư Công Chánh với vần thơ lạc điệu.

Con còn nhớ...
Năm con mười ba tuổi
Một đêm Trung Thu
Bất thần Mẹ ra đi vĩnh cửu
Bố gánh chịu thân gà trống nuôi con!
Mười chín tuổi, con ra đi
Máy bay cất cánh .
Bố ở lại ...
Bạn đời với văn chương chữ nghĩa,
Bần thần thương nhớ con trai.
Vì tương lai, sự nghiệp
Hay vì con vướng mộng giang hồ?

Con định ngày trở lại
Cho Bố xem con đã thành tài
Và khôn lớn đến đâu .
Cuộc đời ra sao?
Con đi vào một thế giới khác
Không người thân bên cạnh.
Bố ở nhà canh cánh mong con!
Đời thiếu vuông tròn!!

Hai phương trời xa cách
Thế sự đảo điên
Thế rồi Việt Nam mất
Cha con mình gặp lại
Trong cái tê dại của cuộc đời !
Bố đã già rồi,
Tay chân run rẩy,
Vẫn văn chương, cửa Khổng, sân Trình.

Đời bấp bênh
Giờ đây Bố ngồi trong khung ảnh
Lung linh sau ánh nến, khói hương.
Con mường tượng ...
Cha con mình ai sướng hơn ai ?!

Nguyễn Đàm Duy Trung
November 11, 1991



BÀI THƠ CHO CON

Thương tặng DMHT ngày con 20 tuổi.

Bố viết bài thơ này cho con
Chắc con chưa hiểu được
Vì con sinh ở ngoại quốc, tiếng Việt không rành.
Ngày hôm nay, con vừa tròn 20 tuổi:
Tuổi của vào đời, tuổi của yêu đương!
Giờ đây bố vừa bằng tuổi Bà Nội
Khi Bà bất trợt vĩnh viễn ra đi.
Năm nay con cũng đã bằng tuổi bố
Khi bố đang hăm hở du học xa nhà.
Tuổi đôi mươi, biển học thật bao la:
Học với trường đời, học trong sách vở mênh mông.
Trong khuôn viên Đại Học,
Con sẽ tìm ra trong đời sống
Thế nào là tình yêu thương nhân loại
Và tình yêu trai gái của lứa tuổi đôi mươi.
Những ngày hè nắng cháy
Con sẽ có thì giờ đi mạo hiểm đó đây
Đối diện với cuộc đời,
Đối diện với chính bản thân con.

Dù tuổi đời có ba mươi năm cách biệt,
Bố con mình khôn lớn trong hai đại lục khác nhau,
Bố vẫn thấy rằng
Cha con mình còn nhiều điểm tương đồng.
Khi con hiểu thế nào là
Không mà như có, có mà như không
Cho dù bố không còn nữa
Nhưng bố vẫn còn đó, con yêu!

Nguyễn Đàm Duy Trung
September 1992

3 nhận xét:

viet nói...

Bác Xẹt .


CÔ LÂU MỘNG
Trầm Tử Ngang

Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất kiến lai giả
Niềm thiên địa chi du du
Độc thưởng nhiên nhi lệ hạ
....
Ai người trước đã qua
Ai người sau chưa đến
Nghĩ trời đất vô cùng
Một mình tuôn giọt lệ


Võ Liêm Sơn dịch

~~~~
Nghĩ cho nhiều thì ai cũng phải :

Đến ... Đi ... và Về

Bác trên được đền đáp phụng dưỡng cha mẹ, dưới nuôi nấng dạy dỗ con nên người.

Chúc bác vui

BNTonnu nói...

Thua ba'c VT,
Dda~ de^'n..khoan ddi, khoan ve^` dda~ ba'c a...mo+`i ba'c du+`ng la.i co`n dda~i nhau chie^'c b'anh, t'ach tra` nu~a nghe ba'c (*_*).

Tha^n.
BN.

viet nói...

BN đừng lo, có ăn có uống thì VĐ luôn tâm nguyện làm kẻ đến trước về sau.
Thân