Từng bước chân tôi dẫm lên tủi nhục
Như Chúa trời vấn nạn cho con người
Ôi , thế nhân ơi ! Sao cuồng loạn trí
Gây hằn thù lên trên cõi bình yên
Từng nắm tay trói chặt trên gốc đời
Như Thập Tự thọ hình Đức Chúa trời
Mắt nhìn thẳng tôi trông xa vạn lý
Tìm bình minh cho dân tộc của tôi
Ôi , mất thời gian bao năm mài miệt
Trên cõi trần vọng tiếng xiết rên than
Của con người Việt Nam , nước Việt Nam
Máu lệ đang rơi vào trong hoang tàn
Từng bước chân , tôi về trong bóng tối
Như hân hoan vì tay Chúa vẫy mời
Đem tôi vào con đường đầy ánh sáng
Đường Việt Nam trong giấc mơ hồi sinh
Đông Hòa
07.02.07
viết ngày 01.05.75 tại phi trường Trà Nóc Cần Thơ
Chỉnh biên 07.02.07
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét