Mùa đông lại đến .. nơi em sống tuyết đang rơi … không lâu nữa Giáng Sinh cũng quay lại . Dấu đi nỗi nhọc nhằn , có lẽ trong lòng em mơ về một cảnh xuân … nơi em mong mỏi có lẽ đó chính là quê hương và niềm ước vọng … Đêm nay tôi ngồi bên sườn đồi vắng ngó về biển xa ….. vẫn thấy sóng hiền hòa cuốn hút cánh thuyền hun hút … liên tưởng về em và những cơn bão tuyết . Tôi lại cầu mong em và gia đình sẽ được bình yên .. cũng như Giáng Sinh năm trước tôi cầu chúc em được nhận lấy hạnh phúc ….
Biển sầu đông
Đông vắng biển khuya gió ngọn vời
Sóng say thuyền dạo mãi cùng chơi
Vồng xa cánh nhạn mờ lưng núi
Khuyết lẻ vầng trăng ẩn dốc trời
Bông tuyết hạt rơi bông trắng cửa
Khói sương đêm họa giấc mơ đời
Bồng bềnh mộng ái tình vương vấn
Đông vắng đợi nàng gọi hỡi ơi ….!
Đông vắng biển khuya gió ngọn vời
Sóng say thuyền dạo mãi cùng chơi
Vồng xa cánh nhạn mờ lưng núi
Khuyết lẻ vầng trăng ẩn dốc trời
Bông tuyết hạt rơi bông trắng cửa
Khói sương đêm họa giấc mơ đời
Bồng bềnh mộng ái tình vương vấn
Đông vắng đợi nàng gọi hỡi ơi ….!
Không lâu nữa nắng xuân sẽ mang hơi ấm trở lại …..gò tay , tôi viết lá thư mà trong lòng chẳng nghĩ được gì . Trước mắt tôi một khoảng không đầy âu vọng …. đêm chưa dứt … vẫn thấy một chút le lói cuối trời ….trong phút giây tôi nghe lòng trầm lặng … chút thương … chút nhớ vằn vặt tâm hồn …. đời mãi xa , cõi đời này biết đến bao giờ gặp nhau ……..
Tương tư khúc
Thư xuân chẳng thể viết câu gì
Nhắn gửi nhưng rồi biết nói chi
Muốn hỏi tên em thì cũng khó
Làm quen giây phút thấy hơi kỳ
Mỗi đêm mộng đón mong người đến
Trời sáng tôi chờ ngắm bước đi
Một mối tình câm tim giữ mãi
Nàng ơi , nhớ lắm dáng xuân thì
Cuối cùng mùa xuân cũng tàn ….. nắng ngoài kia chói lọi , không lâu nữa sẽ vang vọng tiếng ve sầu … chúng sẽ hát những bản tình ca muôn thuở . Tôi đến băng đá năm xưa … nhìn hàng cây trước phố …. lại nghe xa xa những lời an ủi …… lại thấy bâng khuâng trong lòng ….. bao năm qua xuân đến lại đi … ngày xuân tàn cỏ hoa héo úa ….
Phố xưa thêm một lần tạm biệt ……
Xuân oán
Xuân tàn cảnh vọng mắt say rồi
Ngắm mãi vườn hoa bện cỏ hôi
Gần lại gió mù đêm nhớ loạn
Khuất xa trăng lạnh bến thương hồi
Vân đài cõi hạc mơ đầy giấc
Điện Phật thềm hoang lệ đẫm môi
Ngần ngại nỗi lòng chan rượu đắng
Xuân tình gửi hạ biển quanh ngồi
Đông Hòa NCH
21.12.2010
Tương tư khúc
Thư xuân chẳng thể viết câu gì
Nhắn gửi nhưng rồi biết nói chi
Muốn hỏi tên em thì cũng khó
Làm quen giây phút thấy hơi kỳ
Mỗi đêm mộng đón mong người đến
Trời sáng tôi chờ ngắm bước đi
Một mối tình câm tim giữ mãi
Nàng ơi , nhớ lắm dáng xuân thì
Cuối cùng mùa xuân cũng tàn ….. nắng ngoài kia chói lọi , không lâu nữa sẽ vang vọng tiếng ve sầu … chúng sẽ hát những bản tình ca muôn thuở . Tôi đến băng đá năm xưa … nhìn hàng cây trước phố …. lại nghe xa xa những lời an ủi …… lại thấy bâng khuâng trong lòng ….. bao năm qua xuân đến lại đi … ngày xuân tàn cỏ hoa héo úa ….
Phố xưa thêm một lần tạm biệt ……
Xuân oán
Xuân tàn cảnh vọng mắt say rồi
Ngắm mãi vườn hoa bện cỏ hôi
Gần lại gió mù đêm nhớ loạn
Khuất xa trăng lạnh bến thương hồi
Vân đài cõi hạc mơ đầy giấc
Điện Phật thềm hoang lệ đẫm môi
Ngần ngại nỗi lòng chan rượu đắng
Xuân tình gửi hạ biển quanh ngồi
Đông Hòa NCH
21.12.2010
thuận nghịch độc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét