Thế rồi mùa đông cũng đến … nơi em về tuyết rơi khắp cả … trên con đường về nhà .. qua khu vườn xưa em lại nhớ người ….. hình ảnh một thời đã làm trái tim em khuất động … một chút yên lành … một dòng kỷ niệm … giọt lệ em rơi khi nhớ đến vòng tay ấm áp … mà bây giờ cung đường tình ái vĩnh viễn cách xa … ngày mới sẽ đến … không lâu nữa Giáng Sinh sẽ quay lại … trong lòng em thêm một lời ước nguyện :” Lạy Chúa Trời xin cho con được bình yên …”
Mùa đông buồn bã
Trở về em bước trên đường tuyết
Hơi lạnh nào giá buốt cõi lòng
Chợ nhớ người xưa miền kỷ niệm
Nụ cười vui sưởi ấm trái tim
Em nhìn lại khu vườn năm cũ
Trắng xóa như tượng đá trăm năm
Chợt thương người xưa giờ xa vắng
Nuối tiếc trong em ngày trùng phùng
Cúi mặt em rơi đôi dòng lệ
Thương tình nhân thương cuộc đời mình
Thầm trách rằng trời cao xa ấy
Vì sao cách chi một chuyện tình
Ôi , bóng thời gian .. bóng thời gian
Từ bao giờ lời đã hóa đá
Từ bao giờ đời em mệt lã
Khắc khoải mùa đông một nỗi buồn ….
Đông Hòa NCH
10.12.2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét