Người đã đi xa …. giấc ngủ mùa đông nơi ấy có thể rất lạnh . Tôi vẫn ngồi đây gửi dòng hoài niệm và thương tiếc … trước mặt di ảnh vẫn xinh tươi .. nét diễm kiều của thời xuân mộng … Trong tôi vẫn là những kỷ niệm đầy ắp … vẫn là một quá khứ mơ hồ … ngủ đi em … môi lẩm bẩm … tôi lại nghe lòng mình thêm một lần nát vụn ….
Nhớ người năm cũ
Đêm đông viếng mộ xót xa lòng
Dựa ánh đèn khuya mãi thức chong
Nhớ lắm dáng em chiều biển động
Thương đầy tâm trí giâc mơ lồng
Canh năm trở lại nghe chuông điểm
Tia nắng quay về mượn gió đong
Hơi ấm của trời đang hiển hiện
Hồn đâu lạc lõng khuất xa dòng.…
Nhớ lắm dáng em chiều biển động
Thương đầy tâm trí giâc mơ lồng
Canh năm trở lại nghe chuông điểm
Tia nắng quay về mượn gió đong
Hơi ấm của trời đang hiển hiện
Hồn đâu lạc lõng khuất xa dòng.…
Hai mươi năm lẻ … tưởng chừng như vừa thấy lại những tháng ngày định mệnh … Tôi hình dung khuôn mặt em bất động … thoảng như phản phất một nụ cười an ủi …. em sẽ ra đi vĩnh viễn và nơi đến là cõi Thiên Đàng … nơi mà sự an nhàn hiển hiện của sự bình yên ….
Thăm mộ 5
Thăm mộ 5
Tôi mượn gió đông đến chốn này
Để ru nàng ngủ giấc mê say
Hương nồng cõi hạc sâu thăm thẳm
Sương trắng đồi hoang vẫn đậm đầy
Chợt thấy ảnh tình nhân quá vãng
Khẽ nhìn trăng hạ bóng chưa phai
Hai mươi năm lẻ , ngày xa quá
Nỗi nhớ người xưa đã héo gầy
Đông Hòa NCH
18.12.2010
18.12.2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét