Thứ Tư, 4 tháng 4, 2007

Sương khói mờ nhân ảnh...



Con dốc mờ sương



Chuyến tàu bình minh



An Invitation



Breakfast



On the double


Đây Thôn Vỹ Dạ
Hàn Mặc Tử

Sao anh không về chơi thôn Vỹ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay

Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà




Khách tui sắp sửa sẽ khăn gói đi tu, gửi các bác những giây phút "tịnh" của KQĐ trước khi ngựa phi đường xa.
Chúc cả quán luôn vui.
Hẹn tái ngộ

KQĐ

6 nhận xét:

Đồ Khỉ Gió nói...

Bác KQĐ,
Quào! Hình chao ơi là đẹp !.

tịnh Tâm, tịnh Ý, tịnh tu
thóat vòng Sanh Tử phù du luân hồi

Bác đi tu nếu có ai đến giựt dây chuông nhớ mà ra mở cửa nhe bác :-).

Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra

bảo trọng
đkg

Thơ Nguyễn Chí Hiệp nói...

Tình Đọng Trong Mơ


Khăn gói quân hành anh đã đi
Chân qua chốn cũ cánh đồng mì
Môi cười nỗi nhớ đầy hoen mắt
Hồn lặng niềm thương đọng úa mi
Cách biệt tìm trong mơ dáng đẹp
Tương phùng gửi giữa mộng xuân thì
Tim đâu một thoáng ngày mưa cũ
Đứng với ai nhìn nước giọt ti

Đông Hòa
06.04.07

Ðồ Lãng Xẹt nói...

Bác Khách Qua Ðường:

NHìn cảnh sương mù, tôi thấy đời tôi cũng đang ... sương mù: mờ mờ nhân ảnh và "chập chờn sống lại những ngày mơ!".

Xin post vào đây 2 bài thơ này:

ÁO TRẮNG HỌC TRÒ

Ta tìm áo trắng học trò,
Ðời bắt ta mất, bây giờ hiện lên.
Nhìn ai, ta thấy quen quen,
Mờ mờ nhân ảnh như men cuộc đời.


Phải chăng là mệnh của Trời,
Chao ơi! Áo trắng của thời nữ sinh!
Ai ơi, ta đang một mình,
Vẫn đi tìm kiếm bóng hình ngày xưa!

Cớ sao trời đổ cơn mưa,
Ðưa ta vào mộng, đong đưa cuộc đời.
Bắc thang lên hỏi ông Trời,
Ðâu mộng, đâu thật, hỡi đời Trần Gian?

Nguyễn Ðàm Duy Trung
Nửa đêm về sáng
April 8, 2007

---------


Nắng Mới

Tặng hương hồn thầy me

Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác gà trưa gáy não nùng,
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.

Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước dậu phơi.

Hình dáng me tôi chửa xóa mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước dậu thưa

Lưu Trọng Lư

ÐLX

Thơ Nguyễn Chí Hiệp nói...

Tình thôn Vỹ

Năm trước đưa em sang thôn Vỹ
Buổi hoàng hôn trăng nghỉ trên non
Nhìn xuống nước Hương Giang lờ lững
Thoảng vì sao giữa tối như son

Bụi liễu xưa vẫn còn ngây dại
Ngã nghiêng oằn theo gió nhẹ đùa
Trời im tối không mây về đợi
Chỉ có trăng toả ánh say sưa

Nhẹ bước chân cày trên phiếm đá
Nghe hơi sương ướt đẫm tâm tư
Trong nỗi niềm yêu đương cao vút
Bởi có em trong phút ngẩn ngơ

Đông Hòa
10.08.06

bbt nói...

Sương rơi mờ nhân ảnh
Dáng xưa chốn mộng say
Ðời thường không muốn tỉnh
Mộng, thật chắp cánh bay
bvt

Thơ Nguyễn Chí Hiệp nói...

"Trăng nằm sóng soãi trên cành liễu
Đợi gió đông về để lả-lơi"
Hàn Mặc Tử


Thoáng Hạ Xưa

Kìa xa sóng soãi ánh trăng hờ
Chờ gió xuôi hồn đến bến mơ
Thả chậm bờ mây trong bóng tỏ
Buông nhanh rèm mộng giữa vầng mờ
Để quên tháng hạ thời duyên thắm
Thôi tiếc ngày xuân thuở tóc tơ
Khi ấy đêm tình yêu rực rỡ
Tràn trề hy vọng tuổi ngây thơ

Đông Hòa
17.04.07