Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2008

Tháng 10 - Quyến Rũ


Image Hosted by ImageShack.us



Người
chợt đến
với tháng muời ảm đạm

Gót chân trần
quyến rũ
bước ai theo
Đôi mắt nâu
rụt rè
bờ mi khép
Để ai cười
làm đuôi mắt
nhăn nheo
Môi khô héo
ngỡ quên
câu tình tự
Sao bây giờ
muốn bập bẹ
lời yêu thương


Ngoài kia gió
mây hồng
về muôn hướng
Sét ngang trời
chớp sáng
giữa tim đen

Khuyết Danh

Em mãi là 20 tuổi
Thơ Quang Dũng - Nhạc Khúc Dương
Camille Huyền






Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Nhạc phẩm mới : Dòng Lệ Cuối Cùng - Đông Hòa - Tâm Nguyễn ( VIDEO)


Kính thưa quý vị

        
Vào năm 2006 , qua sự giới thiệu của thân hữu là nhà thơ & nhạc sỹ  Nguyễn Thiện Doãn ( tức là Hoàng Thuận Dũng amin trang suoinguontamtu.com). Đông Hòa và luật sư & nhạc sỹ Nguyễn Tâm trở thành đôi bạn và anh Tâm đã dùng bài thơ cùng tên phổ thành nhạc phẩm mang tên Dòng Lệ Cuối Cùng .

          Sau một thời gian dài nhạc phẩm "Dòng lệ cuối cùng" này đã được trình diễn bằng một giai điệu hòa tấu cũng khá sinh động của nhạc sỹ Phan Thanh ở Pháp Quốc ( cũng là thân hữu của Đông Hòa ) . Hôm nay , cuối cùng đến hôm nay Đông Hòa xin gửi đến Quý Vị bài hát chính thức này qua giọng ca của ca sỹ Nhật Thanh . Đông Hòa rất mong nhận được sự đồng cảm của Quý Vị

Thân ái
Đông Hòa
Nguyễn Chí Hiệp


Dòng Lệ Cuối Cùng


thơ: Đông Hòa
nhạc: Tâm Nguyễn
ca sỹ: Nhật Thanh
minh họa: Chí Vinh


@@@@@@






Dòng Lệ Cuối Cùng


Dòng lệ nào ướt môi em
Đêm qua
Dòng lệ nào
nay chia cắt tình ta
Giờ chỉ còn nụ hồng
khô héo hắt
đành mang sầu thương ....
Trong đêm thiết tha

Dòng lệ ngày nào vẫn
vương trên mi
Vẫn còn đọng trên lối
khi biệt ly
Như dấu ấn một đời
Ta mê mãi
Một thời duyên đắm say
cùng với người

Xin hỡi ! Một lần cuối gọi tên nhau
Xin hỡi ! Một lần cuối cầm tay nhau
Để nghe trái tim một lần được ước
Một lần mơ màng bên trời đêm sao

Xin hỡi ! Ngày đến sẽ mang niềm vui
Ngày đến em được hạnh phúc với người
Sẽ quên tháng năm ngày xa xưa ấy
Có mối tình chết giữa gió ngàn trôi

Đông Hòa
24.01.07











QUỲNH HOA



QUỲNH HOA


Một đoá hoa quỳnh nở giữa đêm

Đài sắc thiên hương thả cánh mềm

Hoa như em gái xuân kiều diễm

Tô điểm cho đời với dáng xinh


Đông Hòa

Nguyễn Chí Hiệp

25.10.2008

Gửi buồn theo cảnh lập đông




Gửi buồn theo cảnh lập đông

(thuận nghịch độc)
đọc xuôi:

Trời hanh bóng lạnh gửi sang đông
Lại viếng tìm xưa cảnh vắng đồng
Rơi nhẹ tuyết giăng mờ giữa lối
Ngập tràn mây thả trắng bên sông
Lời trao kẻ đến tình mơ tưởng
Tiếng vọng đêm chờ dạ nhớ mong
Lơi lã dáng hờ trăng khuyết nhạt
Vời xa cõi mộng thoáng đau lòng

đọc ngược:


Lòng đau thoáng mộng cõi xa vời
Nhạt khuyết trăng hờ dáng lã lơi
Mong nhớ dạ chờ đêm vọng tiếng
Tưởng mơ tình đến kẻ trao lời
Sông bên trắng thả mây tràn ngập
Lối giữa mờ giăng tuyết nhẹ rơi
Đồng vắng cảnh xưa tìm viếng lại
Đông sang rũ lạnh bóng hanh trời

Đông Hòa

Nguyễn Chí Hiệp
25.10.2008

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2008

Ngăn Cách



Hò ơi .....

Chiều sang Rạch Miễu Mỹ Tho
Tìm em không thấy hững hờ trái tim

Hoàng hôn ủ dột bên thềm
Trăng sao không tới để mình thấy nhau

..................................

Nhìn dòng sông nước chảy mênh mang
Gió thu về giữa cảnh đêm tàn
Anh bỗng nhớ em sầu bất tận'
Niềm đau hoài hận đến vô cùng

Ngày ấy nay đã mấy năm ròng
Em rồi cũng đã bước theo chồng
Thương một cánh hoa vừa hé nụ
Bỗng xa rời dứt một lời mong

Trời bỗng đổ mưa hạt rơi rơi
Mái chèo run , cô lái nghẹn lời
Bởi lúc gặp nhau tình đã lỡ
Mộng phai tàn suốt cả một đời

Năm canh dài , mãi rồi cũng tan
Sương lạnh về đón bình minh sang
Đón cả xót thương nơi vô định
Để mắt ai ứa giọt lệ hồng

Ôi , phận người như cánh lục bình
Đời viễn xứ tôi bước lưu linh
Thêm một lần đau khi đối diện
Đành giã từ quay bước đăng trình

Đông Hòa
25.09.2008

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2008

Nói với người xưa

Image Hosted by ImageShack.us


Bẻ lái ngược dòng sông

Em về ngang phố chợ
Mười mấy năm
...tỉ tê
...duyên nợ
Không thành.

Dẫu chưa dứt câu thơ sầu thương rớt một
còn nhói lặng cơn đau.
Giây trầu xưa úa lá
hàng cau nay cõi cằn...
Xin em về vui duyên một thuở
anh đã quen rồi lạnh gối chăn...
Thuở mở đất...
chim phượng hoàng không ưng đậu nẻo bồng lai...
cữa khóa nẻo vườn đào

Đừng ngoáy cổ
...quay đầu
....chậm bước
...nước mắt rưng rưng.
Con em cần mẹ, chồng em cần tình
dẫu vạn lần trĩu nặng
anh phủi bỏ thâm tình
nặng bước đi.


CC

Gửi Người Em Gái
Đoàn Chuẩn - Hồng Nhung


Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2008

Ta^m su*. Ha(`ng Nga

A(n tra'i nho*' ke~ tro^`ng ca^y
Quy' vi. a(n ba'nh Trung Thu xin cho*' que^n chi. Ha(`ng ..



Cha(?ng co' mu`a Xua^n ...( Ta^m su*. Ha(`ng Nga ..)

Co' ai bie^'t tre^n ddo*`i chi? mi`nh to^i
Kho^ng co' Xua^n cha(?ng bie^'t Te^'t bao gio*`
Ho. vi` to^i the^u de^.t va.n va^`n tho*
To^i ca`ng ddo.c ca`ng nghe lo`ng nu*'c no*~

To^i chi? de.p khi Tra(ng tro`n mu*o*`i sa'u
Te^'t cu?a to^i... ra(`m tha'ng ta'm thie^'u nhi
Tho*`i gian qua to^i lo*~ ca? xua^n thi`
Te^'t Nguye^n DDa'n , Ha(`ng Nga dda^u ?? ai nho*' ???

No*i Cung Qua?ng rie^ng mi`nh to^i than tho*?
DDu*o*`ng ti`nh duye^n sao va^?n mi.t mu` kho*i
Ai cu~ng khen , ba?o to^i dde.p tuye^.t vo*`i
To^i dda~ cha'n la`m bu*'c tranh muo^n thuo*?

Ki`a tra^`n the^' bao nhie^u ngu*o*`i ho*'n ho*?
DDo'n xua^n ve^` tra`n nga^.p tie^'ng cu*o*`i vang
Ngo.c Hoa`ng o*i sao con phai lo*~ la`ng
Cho^n nhan sa('c va`o no*i kho^ng a'nh sa'ng !!!!

Bao trie^.u na(m to^i va^?n hoa`i mo^.t da'ng
To'c tha^.t da`i ngo^`i du*o*'i go^'c ca^y dda
Cho*` mong ai ca? mo^.t da~i nga^n ha`
Ngu*o*`i trong mo^.ng muo^n ddo*`i hoa`n a~o mo^.ng

Ba.n co' bie^'t to^i so^'ng trong vo^ vo.ng
DDe.p la`m chi tie^n nu*~ cho^'n Thie^n cung
Tra'i tim co^i na`o dda~ mo^.t la^`n run ...
DDo^i mo^i mo^.ng chu*a mo^.t la^`n tho^?n thu*'c

Va^ng ba.n a. to^i so^'ng va`o ky' u*'c
Nho*' nga`y xu*a to^i co`n o*? the^' gian
Co' ca^y dda chu' Cuo^.i tie^'ng cu*o*`i vang
Khi ti?nh gia^'c tha^'y mi`nh no*i cung Qua?ng :-((((

Nam DDe^' .

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2008

Vọng khúc sầu thu

(thuận nghịch độc)
đọc xuôi:

Thu hồ gửi lá trút cuồng mơ
Oán thán lời thương khúc vọng chờ
Mù tối cảnh âm , trời lạnh ảo
Nhạt nhòa trăng ẩn , gió vương hờ
Ru buồn tiếng nhạc hồn hoài cảm
Vợi xót tình sương lệ thẩn thờ
Thù tạc chén say vùi giấc loạn
U sầu cõi nhớ rũ lòng ngơ

đọc ngược:


Ngơ lòng rũ nhớ cõi sầu u
Loạn giấc vùi say chén tạc thù
Thờ thẩn lệ sương tình xót vợi
Cảm hoài hồn nhạc tiếng buồn ru
Hờ vương gió ẩn , trăng nhoà nhạt
Ảo lạnh trời âm , cảnh tối mù
Chờ vọng khúc thương lời thán oán
Mơ cuồng trút lá tiễn hồ thu

Đông Hòa

Nguyễn Chí Hiệp

Thứ Ba, 2 tháng 9, 2008

Buồn gửi mùa thu

(thuận nghịch độc)
đọc xuôi:

Thu buồn rũ ngọn gió về bay
Cổng trước vàng sân ngập lá đầy
Mù mịt dáng ngâu mưa dưới ngõ
Tối tăm đường ướt cảnh xa mây
Vu sầu kẻ đợi chờ tình đón
Vợi nhớ người mơ thả bóng đây
Bù giấc gửi say vùi mộng ảo
Ru lời khẽ gọi tiếng em này

đọc ngược:

Này em tiếng gọi khẽ lời ru
Ảo mộng vùi say gửi giấc bù
Đây bóng thả mơ người nhó vợi
Đón tình chờ đợi kẻ sầu vu
mây xa cảnh ướt đường tăm tối
Ngõ dưới mưa ngâu dáng mịt mù
Đầy lá ngập sân vàng trước cổng
Bay về gió ngọn rũ buồn thu

Đông Hòa
01.09.200v

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2008

Buồn theo áo lụa


Áo lụa em bay

trên đường tối
hun hút kìa xa
màn biển khơi

Em hỏi

tình ơi cón có đợi
trả lời
chỉ là ngọn sóng xa

Áo lụa em tan

trong khảonh khắc
khi màn đêm
rơi xuống cõi đời

Khi thời gian

chỉ còn là ảo giấc
và em
đang tiếc thương một người

Ta nhín mãi

nghe lòng mình thương xót
ta nhìn mãi
nghe lòng mình nghẹn ngào

Ta tìm thấy

đôi môi em nguội lạnh
giữa cơn mưa
vương vấn niềm đau

Áo lụa em bay

buổi sớm mai
em chờ ai
nét mặt u hoài

Em chờ ai

phương trời cách biệt
để đón về
định mệnh an bày

Đông Hòa

Nguyễn Chí Hiệp
20.08.2008

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2008

Tình gửi Huế đêm trăng

Tình gửi Huế đêm trăng

Hò ơi ... này em gái mỹ miều
Có thấy Huế vừa nhạt bóng liêu
Thuyền em trôi mãi dòng sông biếc
Nhẹ mái chèo khua giữa cảnh chiều

Đôi mắt hướng về nơi thăm thẳm
Phải chăng em vương vấn mối tình
Phải chăng tâm trí em chìm đắm
Ru hồn cõi mị để yêu đương

Thấp thoáng trăng phương xa về bến
bóng chị Hằng lấp lánh cùng mây
Hồn tôi bẽn lẽn theo em ngắm
Một phút tâm tình thoả cơn say

Tỉnh giấc phù dung , trời ửng sáng
Dòng Hương lãng đãng tụ sương đầy
Tay vừa ngưng bút vần thơ cảm
Viết chữ thương này gửi tóc mây


Đông Hòa

20.08.2008

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2008

Nhớ Xuân

Nhớ Xuân

Đời tôi nhuốm bạc cõi phong trần
Một thuở tha hương lạc thế nhân
Thân bước miền xa thương đất Mẹ
Mộng tìm nơi cũ ngắm hiên sân
Vùi sâu kỷ niệm tình ai oán
Dồn nén tâm tư luỵ ứa dầm
Quá nửa canh khuya hồn bấn loạn
Bởi còn day dứt nhớ ngày xuân

Đông Hòa
09.08.2008

Thứ Ba, 5 tháng 8, 2008

Hương Mai : Áo Trắng Ngày Xưa

Image Hosted by ImageShack.us

Áo Trắng Ngày Xưa
Thơ Mưa Buồn
Nhạc Võ Vĩnh Thuận


Xin mời các bạn thưởng thức bài Áo Trắng Ngày Xưa , thơ Mưa Buồn ( tức Hương Mai ) Võ Vĩnh Thuận phổ nhạc .
HM

Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2008

Thơ Nhạc :Một Thuở Buồn Như Sóng

Image Hosted by ImageShack.us



Theo sông vào trăm sóng

Sóng như ta bạc đầu

Người năm xưa cũng vội
Theo mộng buớc qua mau

Theo mây vào bóng núi

Ta chia núi quạnh hiu

Mỗi năm lòng mỗi nhuốm
Nỗi trời rộng tiêu điều


Theo mưa vào bóng lá
Ngó lên tợ mắt ai
Ta nổi trôi như bọt

Chỉ còn áo sờn vai

Theo chim vào cuối gió

Như thầm nợ trời xanh
Ta gởi cọng rơm nhỏ

Đi tìm mộng không thành


Theo hoa vào sân nắng

Ta và nắng mang mang
Tiếc người xưa đã uổng

Không đến theo hoa vàng

Theo sương vào nhánh cỏ

Ta nhớ mộng đêm qua
Có con trăng ngày đó

Đã xa ta như là

Theo em vào một thuở

Bụi mấy bước đi sau
Mấy năm ta như khói

Đến nay thơ còn sầu


Hoàng Chính Nghiã, 1977

Thuở Theo Nhau

Hoàng Quốc Bảo - Mai Hương & Thái Hiền


Thứ Năm, 24 tháng 7, 2008

Nhạc Chủ Đề Nguyễn Đình Toàn

Xin mời các bạn nghe Chương Trình Nhạc Chủ Đề Nguyễn Đình Toàn
Chương trình này đã được phát thanh trên Đài Phát Thanh Saigon năm 1970




Image Hosted by ImageShack.us


Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2008

Google

Mộng du

Gửi giấc mơ cùng bước lãng du
Nơi xa .. xa lắm dấu mây mù
Hình như em đứng trong miền ảo
Thấp thoáng theo cùng ngọn gió thu

Rấm rứt trái tim như muốn gọi
Nhưng lòng nén mãi một lời thương
Vì đâu em hỡi tình cách biệt
Lệ nào tôi rót giữa mê cuồng

Đắm đuối , bờ trăng khuya ảm đạm
Khói lam vùi theo mắt chậm say
Kìa như em ngủ môi hờ khép
Nét đẹp thiên thần đợi ánh mai

Tỉnh trí bình minh về mở cửa
U hoài ... bởi tiếc mộng êm đềm
Nhớ người yêu dấu vườn hoan ái
Ngậm ngùi theo giấc mộng du tiên

Đông Hòa
18.07.2008

Thứ Ba, 8 tháng 7, 2008

Hắt Hiu




HẮT HIU

* Đêm xuống có người đàn ông ôm đàn hát vu vơ bài ca không tên
* Đêm xuống có người đàn bà ngồi
xoã tóc những giọt nước mắt rơi bên chậu quỳnh hoa nở muộn

* Đường về nơi ấy mù xa
Trái ngang một kiếp phù hoa bẽ bàng


- Trương Công Thuốt- 1992

*****

Tiếng Đàn Tôi
Phạm Duy - Duy Quang


Thứ Hai, 7 tháng 7, 2008

Một chuyến thăm quê - Đông Hòa - phần 2



Love-Love.jpg, 56 KBQuả thật chuyện tình cảm đôi khi nó đến cũng bất chợt … Luyện bỗng thấy nhớ Duyên dù rằng anh và Duyên mới lần đầu gặp nhau trong chuyến xe tình cờ này , anh cảm thấy mình yêu đời và trong lòng thì nhen nhúm một hy vọng mông lung . Không lâu , chiếc xe đã ngừng bến xe thị xã Bạc Liêu , Luyện bước xuống … trái tim anh đập mạnh bởi vì xúc động khi lần đầu tiên bước chân trên mảnh đất ruột thịt mà bao năm qua xa cách . Luyên bước qua bên kia vệ đường ngồi xà xuống mặt đất như một đứa trẻ con … xòe bàn bay hốt một nắm cát … nghe hồn đầy vui sướng . Khoảnh khắc trôi qua … trời cũng nhá nhem tối , Luyện ngoắc một chiếc taxi để vế khách sạn


- Dạ , anh về đâu ạ ! Người tài xế lễ phép hỏi


- Anh cho tôi về khách sạn anh nhé !. Luyện yêu cầu


- Dạ vậy thì để tôi đưa anh về khách sạn Công Tử Bạc Liêu nhé .!... Luyện gật đầu và bước lên xe … xe chạy một hơi thì đến … sau khi trả tiền xe xong Luyện vào thuê một phòng trên tần cao … bởi vì đêm nay anh muốn ngắm lại thành phố thân thương của anh qua một thời gian xa cách .


- Chìa khoá của anh đây !. Tiếng của người phục vụ kêu làm Luyện thoáng giất mình .

- Xin lỗi nhé … tôi mãi quên !. Người phục vụ trao chìa khoá xong Luyện mở cửa bước vào phòng , tuy chổ này không sang trọng lắm nhưng Luyện cũng rất vui vìmọi việc với anh thật trôi chảy .Ngả lưng xuống gường vươn vai … Luyện bật dậy anh bước ra cửa sổ … trước mặt anh một con đường đen loáng hài hoà với ánh đèn đường … dưới kia xe cộ đã thưa thớt đâu đó vẫn còn rãi rác những chiếc lá úa … anh bỗng nhớ Duyên ….khẽ lẩm bẩm một mình rồi bật kêu lên :


- Trời …, sao cô ấy dịu dàng quá !. Ước gì mình nói chuệyn với cô ấy đêm nay nhỉ !. Loay loay một hồi Luyện chợt nhớ mảnh giấy mà Duyên dúi vào tay anh lúc xuống xe … Anh vội lấy và mở ra xem thì thấy có số điện thoại …… Luyện nhấc máy lên bấm số , đầu kia có tiếng chuông reng reng và tiếng người đàn ông trung niên khản đục :

- A lô , xin lỗi ai đó ….

- Dạ …dạ … !. Luyện lúng túng bởi bất ngờ quá … trấn tỉnh xong

- Dạ có cô Duyên ở nhà không vậy bác …!


- Có đó , nhưng mà lộn rồi …. Kêu tui bằng bác tui tổn thọ à nghen !. Giọng nói của người đối diện nghe như cáu gắt .

- Dạ , xin lỗi vậy phải kêu bằng gì ạ !.

- Thì kêu bằng anh nghe chưa ? .. Tui là tía con Duyên , mà anh là ai vậy ?.Phải làm chung chỗ làm của nó hông …. Chờ chút tui kêu nó ra nghen

- Ông già thật nhiều chuyện … kêu thì kêu phứt dùm … còn tra hỏi mãi …Luyện lầm bầm

- Alô , dạ thưa ai vậy ạ !. Tiếng Duyên nhỏ nhẹ

- Luyện đây nè … mới chung xe hồi sáng đó … nhớ không ?

- A , anh Luyện đó hả …. Anh gọi diện bất ngờ quá em đâu có nhớ nè , anh đang làm gì vậy ? chưa ngủ à …

- Khó ngủ lắm Duyên ạ , vì chổ lạ chưa quen … đang đứng ở ban công khách sạn !.

_ Duyên khoẻ chưa !. Đường cũng xa về chắc mệt dữ hen !, Luyện hắng giọng

- dạ cũng không mệt anh à , vì em đi thjường xuyên , riết rồi cũng quen !. Duyên trả lời nhỏ gọn

- Hồi nãy hình như là ba của Duyên hả …Luyện hỏi lại

- Dạ tía em đó anh !. Duyên nhẹ nhàng trả lời … cả hai cùng nói về cung cách sống và những thay đổi của Bạc Liêu , chuyện về việc làm và những va chạm thực tế … Bỗng tiếng nói của ông Huân cắt ngang :

- Duyên à , ai vậy con … nói chuyện gì mà dai như đỉa vậy !. Khéo rồi còn đi ngủ nghen con ... Tiếng ông có vẻ như hằn học … bởi xứ ông thì không có thức khuya , chang vạng là ngủ rồi …. Bao năm qua không hề thay đổi .

- Dạ bạn con tía à …!

- Để con nói chuyện chút xíu nghen tía !. Duyên nói vọng vào trong điện thoại , Luyện nghe loáng thoáng xong thì cũng vột từ giã …… Anh nằm xuống suy nghĩ miên man về kỷ niệm .. những câu hỏi luôn hiện ra reong tâm trí

- Căn nhà năm xưa còn không nhỉ ?...... cái ao nước trước sân hoa sen có nở không ?.Con bé Hà , thằng Toản con dì tám cạnh nhà cũ năm xưa bây giờ chắc đã lớn ...?. Tâấ cả như chìm trong tiềm thức .... một chút khô khan im lặng khoảnh khắc anh cũng chìm vào trong giấc ngủ , nơi ấy đưa anh vào giấc mơ , giấc mơ của những ngày thơ ấu ....

Buổi sáng rồi cũng đến Luyện thức dậy vén màn cửa sổ, mặt trời hiện rõ một quầng đỏ ối sáng lóng lánh tràn về tận phương đông . Luyện đưa mắt ngắm nhìn , trong lòng anh nỗi niềm bỗng dưng sâu thẳm , một thoáng êm đềm … một chút gì đó dữ dội của tháng ngày xưa cứ chầm chậm quay trở về ... chính những ngày tháng ấy đã cuốn anh xa thời tuổi trẻ , giờ đây trước mặt anh là quê hương đã một thời hoài vọng . Luyện gửi chìa khóa phòng cho phòng tiếp tân xong , quày quả đi ra cửa ngoắc xe ….

- Bác tài cho tôi về chợ Bạc Liêu nhé !. Luyện nói

- Dạ , mời anh lên xe !. Anh tài xế trả lời

Chiếc taxi lăn bánh hướng về đại lộ rộng lớn , Luyện nhìn xung quanh cảnh vật bây giờ khác xưa rất nhiều ... những hàng cây nhỏ bé năm xưa bây giờ tàn lá che rộng sau khi đó quanh vào một con đường khá rộng , nơi ấy cũng là cái hẻm nhỏ lầy lội năm nào gia đình Luyện sinh sống thuở thiếu thời . Bao năm trôi qua bây giờ tất cả thay đổi xói mòn theo bóng thời gian .

- Dạ , đã đến rồi anh ạ ! Luyện trả tiền xe , chiếc xe hút xa cuối phố . Anh đưa mắt nhìn quanh một lượt , bỗng thoáng nghe tiếng gọi giật run run :

- Luyện, Luyện ...phải con mới về đó không !.

Luyện quay mặt lại nhìn , trước mắt anh một khuôn mặt già nua nhưng quen thuộc . Giọng nói ấy chính là bác tư mẹ của Liễu bạn cũ của anh , bao năm xa cách đã thay đổi nhưng trong lòng anh mọi thứ đã trở về ...mắt anh chợt ướt vì cảm động .

- Dạ , con nè bác ơi !.bao năm qua cả nhà vẫn khoẻ phải không ạ !. Luyện hỏi , giọng anh nghẹn đi vì xúc động .

- Con ơi , con Liễu nó mất hơn mười năm rồi con à !.Bà tư nói vừa xong thì lại khóc , khiến cõi lòng của Luyện cũng nghe nhói đau . Lát sau khi bình tâm trở lại bà tư lại hỏi Luyện :

- Con về đây bao giờ thì đi hả con ?.

- Dạ , chắc hơn tháng bác ạ !. Luyện trả lời rồi bước theo bà năm vào nhà , qua trao đổi thì anh được biết bác năm trai đã qua đời . Bây giờ với tuổi già sức yếu bà phải sống cô độc một mình .

Căn nhà cũ vẫn như xưa , bởi vì có bàn tay bà năm chăm sóc .Vào nhà đốt nhang khấn vái tổ tiên rồi luyện ngồi nán lại , với bàn tay anh cầm cây đàn cũ ngày xưa nay đã sờn phím nắn nót, so dây ...cao hứng anh đánh một bài tứ đại oán .... Tiếng đàn dìu dặt như gội tả cõi lòng anh nhẹ nhàng sâu thẳm . Anh lại nhớ về Liễu , cô bạn cùng xóm với anh có chung một quãng thời thơ ấu anh nhớ từng bước chân , nụ cười của Liễu những chiều năm xưa khi cùng nhau tan học về .

Đứng dậy , Luyện luồn tay vào túi quần quay bước chậm rãi đi về phía bờ biển. Ngoài kia , khơi xa những ngọn sóng sủi bọt âm thầm đuổi về mang những âm hưởng , tiết tấu của một bản nhạc thiên nhiên hùng vỹ …. Quả thật cõi đời này , số phận con người !. những ước mơ của anh và Liễu bây giờ thực sự đã tan … ngọn gió nào vô tình hất cành phi lao rát mặt … anh gở nhẹ rồi trở gót qua nghĩa trang tìm thăm mộ Liễu .Vẫn là khuôn mặt yếu đuối với nụ cười nhỏ nhẹ tấm hình bằng đá trước mộ đem vào lòng anh phút giây xúc động .. và thương tiếc cho một hồng nhan bạc phận , đã bao lá thư đi về nhưng cõi đời có ai biết ngày mai sẽ ra sao ?. Và Luyện cũng đâu ngờ rằng một sớm nai ngày ấy xa lìa vĩnh viễn một người bạn thân thiết . Thả nhẹ bó hoa xuống bên mộ Luyện thắp nhang thầm van vái như gửi một lời hỏi thăm đến người quá cố , quày quả trở ra mà lòng vẫn còn nghe bồi hồi … Từ đâu vang xa mộ khúc nhạc tha thiết …..

Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rủ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi, đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ
Ngày mai em đi, biển nhớ em quay về nguồn
Gọi trùng dương gió ngập hồn, bàn tay chắn gió mưa sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đêm mờ
Hồn lẽ nghiêng vai gọi buồn, nghe ngoài biển động buồn hơn ….

Luyện nghe xốn xang đôi mắt , giọt nước mắt đàn ông rơi xuống … ôi , chữ tình với tháng năm phải chăng là định mệnh , có lẽ Liễu cũng như anh , cũng có những ước mơ thời con gái … một ước mơ mà cuộc sống bỗng mang nàng đi về nơi vô định . Bấc giác thở dài Luyện ngước nhìn bầu trời , giọt mưa đâu vô tình rơi xuống như muốn rửa cõi lòng anh tan một chuyện bi thương .


con tiep

Thơ : Hòn Sỏi






Như hòn sỏi

Ném xuống mặt hồ
Sóng gợn
Chút âm ba còn vọng mãi trong hồn
Đến bây giờ
Khi tuổi đã hoàng hôn
Mới chợt hiểu
Có nhiều điều rất quý
Màu đỏ thắm
Của cành hoa phượng vĩ
Lung linh
Dịu dàng

Soi bóng xuống dòng sông
Chút nắng vàng
Lấp lánh trên ngọn thông
Đốm lửa sáng
Lắt lay trên ngọn nến
Anh đã đến
Rồi ra đi lặng lẽ
Trời mùa đông
Buốt giá mảnh trăng tàn
Có nỗi buồn
Chợt tới
Nhẹ như sương
Như hòn sỏi
Ném xuống mặt hồ
Lặng sóng. . .


Nguyên Nhung

****