Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2007

Buông ...từ từ ...





Trăng tàn, trăng lặn đồi Tây
Sương tan quyện lẫn áng mây vô thường
Ngày lên thoáng chốc tà dương
Trăm năm rồi cũng khói sương đi-về


TRĂM NĂM RỒI CŨNG KHÓI SƯƠNG

Thì thôi mộng ảo tìm nhau
Giữa cơn nhớ gọi niềm đau khôn cùng
Chập chờn hư thực tương phùng
Đôi bờ chia giữa muôn trùng cách xa

Thì thôi “giấc mộng Nam Kha”
Sầu tư một cõi đời ta cũng đành
Tàn thu lá lại lìa cành
Theo chân gió cuộn mong manh kiếp này

Thì thôi cạn chén cùng say
Nhốt lòng bão nổi những ngày cuồng mơ
Tử sinh chẳng đợi đâu chờ
Bên bờ tục lụy nghi ngờ bước chân

Thì thôi duyên mệnh phù vân
Từ trong tiền kiếp tần ngần lửa hương
Trăm năm mộng hóa khói sương
Luyến lưu những hẹn nghìn thương luân hồi

KQĐ



To mấy tiểu thư nào cứ đòi "buông" hoài mờ chưa có thuốc trị cái pịn nghìn năm vưỡn bám: "yêu nhiều thì ốm, ôm nhiều thì yếu", eah... buông ra đừng ôm nữa tự dưng sẽ nhẹ hều (nhất là đang ôm ai bự xự). Hahaha!
Khách tui gửi luôn toa thuốc cho bác Đồ Khỉ Gió, mau mau dùng để sang năm mới Ta còn có chút thần hồn mờ ...iêu tiếp nghen bác!

Thiện tai! Thiện tai! Hahaha!!!

KQĐ

12 nhận xét:

viet nói...

Wow ... Ảnh đẹp, thơ tình !

"Thì thôi mộng ảo tìm nhau
Giữa cơn nhớ gọi niềm đau khôn cùng


Có bài thơ của người bạn mới gửi, xin đăng lên để ... Ơi.. anh KQĐ . :))

Muộn Màng

Thênh thang chân bước qua đường cũ
Hồn đong đưa những kỷ niệm xa xôi
Hoa không nở theo âm buồn vụt tắt
Cỏ nắm giữ một hương tình mờ ảo

Nắng chiều nay thẫn thờ vàng sầu nhớ
Mong manh quá… hồn buông tiếng thở dài
Lời cho nhau tắt lịm trong nắng ấm
Nhói trong tim… lại một tiếng buồn

Còn gì cho nhau…
Một cành hoa úa…
Lòng cố quên tấm gương mờ im bóng
Chẳng còn gì …một lời nói muộn màng

Tú Ân



hoalai nói...

Ôi chao, các bác làm thơ tìn hay quá, chã phải là vai chính vai phụ gì trong ấy mà sao cũng thấy trái tiêm hơi đau đau các bác ạ.

hl (hay thương vay khóc mướn)

Domluahong nói...

Buông...lơi!

Như giờ ta ở cuối đường
vẫy tay trả lại
(chẳng vương vấn gì?)
......
cuối đường trả mộng cho nhau
quay đi, mới biết là sầu trăm năm!

ntcctc

Ðồ Lãng Xẹt nói...

Căác Bác:

Bắc ÐLH viết:

cuối đường trả mộng cho nhau
quay đi, mới biết là sầu trăm năm!

Xẹt tôi xin "bồi dưỡng" thêm vào đây:

Quanh năm, ngày tháng lạnh căm cuộc đời,
Một mình ta ngủ,chẳng (dám) chơi với tình!
Nhắn chi cho kiếp phù sinh?
Ta về vũ trụ, thấy mình, thấy ta!

ÐTP

KQĐ nói...

Kiếp phù sinh tình sinh tình đến
Có muốn chơi chẳng bện được duyên
Muộn màng đành gửi thệ nguyền
Hẹn nhau kiếp khác cùng thuyền nối tơ

.....

Bác Nãng Xẹt thờ ơ không đoái
Mấy cái nàng lải nhải nhức xương
Tu tâm nên ở cuối đường
Trời thương Trời gán duyên nường Nguyệt Nga

Bởi dzậy mới ta bà tán dzóc
Sáng long nhong quán cóc hàng me
Trưa dzìa đã có cháo chè
Bà Cai âu yếm take care đến Lãng mập ù

Hahaha! Thiện tai! Thiện tai!

KQĐ

KQĐ nói...
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Ðồ Lãng Xẹt nói...

Bác KQÐ:

Xin "góp ý" cùng với Bác:

Tu ít (=to eat!) không bằng tu lâu (=to love í mà!),
"Người ta" thích ít hơn lâu ... mới kỳ !
Tu lâu loạng quạng bị ... đì, :)))
Tu ít: no bụng, ít thì hơn lâu!!

Bây giờ Xẹt phải ... tu gâu (=to go),
Berger đang sủa gâu gâu: ra đồng!!!

Ha ha ha !!!

Tại Thiên!!

ÐLX

Domluahong nói...

Bác Xẹt:
Quanh năm, ngày tháng lạnh căm cuộc đời,
Một mình ta ngủ,chẳng (dám) chơi với tình!
Nhắn chi cho kiếp phù sinh?
Ta về vũ trụ, thấy mình, thấy ta!

đlh xin cắc cớ 1 chút:

Hay là gió thoảng mây trôi
vì ta sỏi lạ bên đời chênh vênh!
vì ta khoảnh nắng lênh đênh
cuối đời trông lại, thương mình vu vơ?


KQĐ:
Kiếp phù sinh tình sinh tình đến
Có muốn chơi chẳng bện được duyên
Muộn màng đành gửi thệ nguyền
Hẹn nhau kiếp khác cùng thuyền nối tơ

đlh buông tiếp cho vui:

ừ thôi ta tập hững hờ
phai mây mỏng gió cơ hồ bến mê
ừ thôi "một cõi đi về"
chút tình vô nghĩa thả về hư không!

---
đến giờ này đlh thấy "tu ít" quả là có ní nhắm, khi thành chánh quả là thành cối xay! ôi, kiến đương bò bụng đây,đlh đi tìm hoa lài xin chút thạch chè mới tịnh tâm mà buông chứ nhỉ!!!
:)
đlh

Thơ Nguyễn Chí Hiệp nói...

Quỳnh Xuân

Đêm giữa xuân nhìn hoa quỳnh nở
Trắng tinh và nhè nhẹ tỏa hương
Mùi thơm thoảng trôi vào suy nghĩ
Như chút tình yêu những vấn vương

Đêm này nữa xuân tàn đến hạ
Nghe tâm lòng một thoáng xa xăm
Nỗi buồn khi ánh xuân vừa hết
Vừa khép lòng người hy vọng xanh

Rồi sớm mai trên đường vội vã
Sẽ lênh đênh trên nẽo phong trần
Tim mang chút thương và chút nhớ
Vầng môi ai ngào ngạt quỳnh lan

Thế nhé ! Bởi vì đời là vậy
Một ngày xuân về tay nắm tay
Rồi tàn cuộc chia ly khoảnh khắc
Người ơi ! Xin nhớ đóa quỳnh say

Đông Hòa
16.01.07

------------------------

Tình Bướm Hoa Xuân

Từ nghìn trước ta đã gặp em
Linh hồn kiếp bướm trót vương mang
Bay từ cội nguồn nào xa thẳm
Khi cuối đông tàn , tỏa ánh xuân

Rồi đậu trên cành hoa mai nụ
Cánh tỏa ra màu sắc lộng mây
Thật quyến rũ như vầng tinh tú
Khẽ hút từng nhụy ngọt thơm say

Nắng nhẹ đến cảnh đầy mộng thắm
Bướm vờn bay trên khắp nẽo đường
Và em trong kiếp hoa mai ấy
Đang như cười duyên theo ánh xuân

Rồi một chốc ngày hết xuân tan
Hồn bướm chuyển mình rời xác thân
Gục trên cánh mai rơi lã chã
Bởi ước trọn tình hoa bướm xuân

Đông Hòa
16.01.07

----------------------------------

Nắng Xuân

Vẫn thế . em như bầu trời xuân
Tươi vui khắp trên những buôn làng
Như vầng mây mộng bên hoa lá
Mang nụ cười khi mùa xuân sang

Em là tia nắng giữa trời hoang
Mang hơi ấm áp từ nơi mênh mang
Về sưởi lên nghìn cánh hồng thắm
Với ước mong rộn rã ngập tràn

Vẫn thế , em là giọt mưa xuân
Đang rơi trên áo lụa hoa vàng
Thấm ướt vạt bay theo gió cuốn
Ướt mi gầy , giọt tình như loang

Em là những giọt nước tình xuân
Là những nỗi lòng như suối ngàn
Chảy đi trên dòng tâm tưởng
Một mùa xuân ngập ánh nắng vàng

Đông Hòa

------------------------------

Hiu Hắt

Đời hiu hắt khi tình thiếu em
Như sông dài thiếu dòng nước êm
Như biển cả không còn ngọn sóng
Heo hút như gió đông chênh vênh

Đời vắng em , tình đã xa nhau
Muốn tìm quên những ngày hôm nao
Đã mang đến bao lần hương lửa
Nồng nàn xưa , chỉ còn đớn đau

Hôm nay đông tàn mang đến xuân
Nhìn hoa chợt nhớ , mắt bâng khuâng
Nhìn phố thị từng đôi âu yếm
Nghe lòng mình tiếc thương ngập tràn

Đời hoang vắng từ đây cách xa
Đôi ngả chia lìa , em xa ta
Đường ngày xưa nay xơ xác lá
Chôn mối tình một thời dấu yêu

Đông Hòa
14.01.07

---------------------------------

Xuân Tình

Chữ tình yêu ai bán cho ai
Chỉ trái tim rung theo nhịp say
Lay động ! Đóa tường vi mơ mộng
Thoáng giữa trời như gió trông mây

Đời mang đến từ mùa duyên ấy
Hạnh phúc đây của kẻ liêu trai
Tay lây lất cánh hoa rừng rú
Một mối tình giữa bóng trăng cài

Đêm ánh ngà ! Thoảng lời hò hẹn
Bóng đèn đường trôi theo thời gian
Phố vắng êm nhạc không gượng tiếng
Len vào hồn xao động hát vang

Bên ngàn xanh bầy chim hót khẽ
Mùa sẽ qua soan nở sẽ tàn
Mang hối hả cho đời vang vọng
Xuân trở về đầy những hân hoan

Đông Hòa


---------------------------------------

Xuân Tàn Chiến Tranh

Anh ru em ngủ một tối xuân
Ngoài kia tiếng súng vẫn nổ vang
Anh nghe đời tan hoang ! Vỡ nát
Những niềm đau dày xé tim anh

Thương Việt Nam chìm sâu lửa đạn
Thương Việt Nam chìm sâu chiến tranh
Linh hồn trai đầy những vết tích
Những vết thương trên da thịt hoang tàn

Anh ru em ngủ tối hè về
Ngoài kia súng đã im ! Thật im
Và người lính cũng vừa buông súng
Trở về làng tìm người trong mê

Nụ cười ai theo chân lê bước
Như vừa thoát một cuộc trường chinh
Trên vai vết hằn thù chai sạn
Cho lòng anh đau đớn hằng đêm

Đông Hòa

( Viết ngày 30.4.75 chỉnh biên 12.01.2007 )

KQĐ nói...

Hôm nay dừng bước cho con mã nghỉ chân mới thấy bác ĐH tặng mấy bài thơ hay quá . Đa tạ .
KQĐ đi ...chôm một bài về cho bà con "buông" tiếp đây .

Em Về

em đi tìm nắng ngoài hiên
của người gửi đến sưởi niềm quạnh hiu
em đi tìm áng mây chiều
gói tình lận đận bỏ điều băn khoăn
em đi ra biển tìm trăng
lung linh đáy nước một vầng sắc không
đêm sâu đối bóng, buồn trông
tim hình như buộc một vòng dỡ dang...

tơ buông mùa cũng vừa sang
em về nhặt cánh hoa tàn rụng rơi
thả bên dòng suối đầy vơi
rưng lòng theo nước chảy xuôi nghìn trùng...

@->>--&---NESM--------

Ðồ Lãng Xẹt nói...

KQÐ ơi:

Thế cái người NESM này đã có chồng/có con và /... có cháu nội - ngoại chưa đấy? Sao mà dễ xuơng quá dzậy cà?

Xin tặng Bác hai câu thơ này:

Ðông về, ôm cháu, Xẹt ru,
... À ơi, cháu ngủ, thầy u đi mần!

Ðông Hà à:

Toronto của anh đang -20 độ C khi có gió thổi nên anh đang "buông" trên PC với chủ đề "Cây Ða Bến Cũ, Gọi Hồn Người Xưa!" để mà nằm ỳ trong nhà cho đỡ khổ cái thân trai già !

Chúc QV 1 ngày vui, không quá nóng, không quá lạnh!

Táo LX đang run rẩy!

-:)))

KQĐ nói...

Bác LX à, bác đọc thơ rùi đoán tính người í à ? Trời wơi, sao bác hổng noái sớm cho Khách tui đưa chỉ chân (hehe) cho bác xem tướng, xem chừng mô KQĐ bị cột con mã để "buông" dây cương thắng cái rét mờ tắp bến pớ-mờ-nần rứa bác .
Bác mần răng hỏi tới tấp hè! Ai mờ biết người ta con gái con chai, bà già hay hông lão, có con hay chửa . Thấy thơ "buông" thì chôm chứ biết kí chi trời!

Hình đẹp lắm lắm bác ui .
Các tiểu thư thiền buông, thiền yêu đến đâu rùi nhễ ?

KQĐ