Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2005

NHẠC : Chiếc Lá Cuối Cùng



Tuấn Khanh Lệ Thu


Đêm qua chưa mà trời sao vội sáng
Một đàn chim cánh nhỏ chở mùa sang
Chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá
Lá trên cành từng chiếc cuốn bay xa
Đêm chia ly buồn gì sao chẳng nói
Chỉ nghe em nói nhỏ trở về thôi
Ngày buồn tênh cũng đưa chiều vào tối
Mím môi cười mà nhớ thương khôn nguôi
Mộng về một đêm xuân sang
Em thì thầm ngày đó thương anh
Thuyền về một đêm trăng thanh
Xây mộng vàng đậu bến sông xanh
Mộng tràn ngập đêm trăng sao
Sao đầy trời từng chiếc lấp lánh
Rồi một chiều xuân thơ trinh
Cho lòng mình về với dĩ vãng
Xa nhau chưa mà lòng nghe quạnh vắng
Đường thênh thang gió lộng một mình ta
Rượu cạn ly uống say lòng còn giá
Lá trên cành một chiếc cuối bay xa





Play/Pause

1 nhận xét:

Nặc danh nói...


Nhìn 2 chiếc lá rụng , đẹp quá chừng, đầy màu sắc ! Đã rụng rồi mà còn đẹp, chả bù với những chiếc lá rụng ở xứ mình, tối tăm, cằn cỗi, dù có
” xin chiếc lá vàng làm bằng chứng yêu em “ ,
chắc em cũng từ chối mà đòi cho bằng được chiếc vàng lá 24 carat hơn là chiếc là vàng rụng rơị.

Chiếc lá vàng mang nhiều hình ảnh tượng trưng hơn là thực tế . Mỗi chiếc lá vàng rơi là bao nhiêu thời-gian đã mất, bao nhiêu cái đẹp đã qua. Như cuộc đời cuối mùa thì
“ lá thu còn lại bao nhiêu cánh? ”
...
chắc còn lại chừng một cánh, đang chờ cơn gió mạnh để “lá trên cành một chiếc cuối bay xa” .

Trong khi chờ đợi gió cuốn, cứ vọng-tưởng về những kỷ niệm đẹp thanh-xuân, bởi ngày xưa lúc nào cũng đẹp, thời gian ngừng trôi và đừng thắc mác “ngày xưa sao lá thu không vàng ?” .