Trang Sinh Hoạt của Nhóm Cựu Học Sinh CVA ( Toronto ) và các thân hữu trên mạng toàn cấu
Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017
Thứ Hai, 28 tháng 11, 2016
LÃNG QUÊN
Nghe trái tim dường như hấp hối
Thương nào rơi trong ngàn tiếng gọi
Ôi, lệ buồn ướt đẫm thinh không
Đôi vai so lại vì giá lạnh
Cô đơn trong chăn chiếu buồn tênh
Và đôi tay nắm lại thật chặt
Mơ hồ chợt thấy lại người quen
Tình tan vỡ rồi em đã xa
Cúi xuống nghe cuộc đời rũ chết
Tình hỡi , một đêm nào in vết
Một vết thương hóa trắng lòng ta
Đêm đông yên ngủ chỉ một mình
Không còn đau đớn vì nhớ em
Mây bay xin che hãy kín mộ
Cho linh hồn sớm được lãng quên
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
25.11.2016
Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016
Chiều mênh mông nỗi nhớ
Ngồi đây giữa quán vắng không người
Không gian đắm chìm trong tiếng nhạc
Lời buồn man mác trên bờ môi
Chiều nay thấy mùa thu trở lại
Lá rơi buồn theo gió heo may
Ta nhớ bàn chân đùa vạt áo
Tan trường em bước qua lối dài
Ôi, hai mươi năm rồi có phải
Hai mươi năm đời ta muộn phiền
Từng đêm lắng nghe trái tim đập
Từng nhịp trôi theo bóng thời gian
Chiều nay vẫn mình ta ở lại
Trong khuôn viên hoang vắng tận cùng
Đôi mắt nhìn theo dòng sông chảy
Thả hồn theo ngọn sóng mênh mông
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
6.2016
Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015
Cõi Vắng
Em ở chốn nào, cho tôi tìm thấy
Trong từng nỗi buồn, mênh mông còn đấy
Tôi ngồi lặng lẽ sầu
Riêng tôi trong cõi vắng
Trông đợi bao giờ, tình ấy vẫn xa xăm
Trăng về đêm này, trăng sao buồn bã
Như lòng tôi còn bao năm lạnh giá
Tôi gọi người âm thầm
Chân dung chưa lần thấy
Em còn nơi nào, xa lấp khuất chân mây
Tìm về đâu người yêu người trong mộng
Tìm về đâu người tình gọi trong mơ
Em là ai? Tôi tìm trong nỗi mong chờ
Em còn xa tình ta cứ mãi bơ vơ
Em ở chốn nào? Yêu thương còn thắp
Lên đầy tâm hồn, trong tôi chiều tắt
Giữ người tình trong mộng
Trăng khuya sầu lắng
Xa người trong mộng,
...........tôi với cõi hư không.
Đắng và Ngọt - (Quán bên đường)
Quán bên đường thơ Trang Thế Hy - Nhạc Phạm Duy Thái Thanh hát
Một chiều nắng nhạt khoe màu tơ
Tôi cùng em hai đứa
Thơ thẩn ngồi chơi trên ngạch cửa
Tóc em chừa bánh bèo
Môi chưa hồng, da mét (con nhà nghèo)
Đầu anh còn hớt trọc
Khét nắng hôi trâu, thèm đi học
Em cầm một củ khoai
Gọt vỏ bằng răng rồi chia hai
Thứ khoai sùng lượm mót
Mà sao nó ngọt ơi là ngọt!
Kỷ niệm ngày xưa xa mù khơi
Gặp nhau chiều mưa lạnh
Hai đứa đều sang trong bộ cánh
Dung nhan em còn tươi
Anh mừng tưởng đâu đời em vui
Nào hay đây là quán
Em bẹo hình hài rao lên bán
Giữa thời đông khách mua
Chợ thịt còn sung được nhiều mùa
Nghe nói anh cầm viết
Nghệ thuật là gì em muốn biết
Mùi tanh nói mùi thơm
Cây bút trong tay: cần câu cơm
Đó, em ơi!Nghệ thuật
Nhắm mắt, quay lưng chào sự thật
Rồi đôi ta nhìn nhau
Không ai đánh mà nghe lòng đau
Em mời anh bánh ngọt
Nhớ củ khoai sùng ngày xưa lượm mót
Đường bánh tươm vàng mơ
Như nắng chiều xưa khoe màu tơ
Mới cầm lên chưa cắn
Mà sao nó đắng ơi là đắng!
-Cười là sao nhỉ? Anh quên rồi
Xin em chút nước mắt
-Mạch lệ em từ lâu đã tắt.
-Biết đâu ! Ta cùng hỏi cuộc đời…
Bình Nguyên Lộc sửa lại:”Cuộc đời”
Nhạc : Phạm Duy đổi tên:Quán Bên Đường
Hết Cố Nhân

Một mình ly rượu rét căm căm
Không là lính thú sầu lên ải
Cũng thấy lòng chinh dưới cát lầm ( ?)
Rượu rồi nâng cổ áo lên cao
Dăm ba mồi thuốc đi chung bóng
Lòng chép cho lòng bao chiêm bao
Chong đèn chung cạn giọt tâm tư
Giờ như quán vắng khi tàn khách
Đâu những cồn mây tóc rối bù
Chả buồn qua lại cách song nhau
1, 2, 3, 4, ngày sau nữa
Cây cỏ lòng hoang đến bạc đầu
Nhà như cổ mộ một thây lòng
Bốn phương đắp đỗi tình thiên hạ
Cho hết không còn nước mắt trong
Gác trọ không đèn hết cố nhân
Nhấp chén nghĩ khinh người Chiến Quốc
Phù hoa thường đổi mất tri âm !
Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013
Người ơi lạnh lắm bàn chân em
Phố chiều trở gió mưa ngàn bay
Em về qua bước chân lặng lẽ
Ngày sắp hết , tháng năm quạnh quẽ
Lòng vấn vương mối tình thuở nào
Phố chiều ngõ vắng chẳng xôn xao
Mờ tối đèn mờ soi bóng nước
Em ngồi đây nhìn ra phía trước
Thấp thoáng kỷ niệm xưa ùa về
Tình xa nhau từ dạo ấy đã lâu
Em đợi mãi mà vẫn không thấy
Em chờ mãi từ độ mùa thu ấy
Chỉ thấy lá rơi chẳng thấy người ....
Phố chiều hạt mưa nở nụ cười
Bong bóng trôi theo dòng nước nhỏ
Buồn rơi ướt mềm bờ cỏ úa
Người ơi , lạnh lắm bàn chân em ....
Nguyễn Chí Hiệp
28.8.2013
Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013
Ngủ đi em
Thời gian mòn mỏi dưới thềm tương tư
Ngủ say cả một mùa thu
Heo may thay quạt còn ru tiếng lòng
Ta về níu lại hư không
Mà nghe tâm trí cuồng ngông phút này
Tay run phím lã đàn dây
Nốt buồn pha khúc nhạc đầy tiếng than
Vọng về từ phía đại ngàn
Những lời tâm sự mênh mang nỗi lòng
Mai này lại thấy gió đông
Sương rơi có lạnh hay không hởi nàng ?
Ta về đốt lửa đồi hoang
Sưởi em giấc ngủ yên lành mãi thôi
Ngủ đi ta đến bên người
Để tìm an ủi cho vơi nôi niềm
Nguyễn Chí Hiệp
23.8.2013
Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013
Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013
Tương Tư 2
Bên kia đường phố rộn ràng hoa
Tôi thì vẫn đứng bên hiên cửa
Đợi thấy dáng em trở bước qua
Đến khi mất dạng trong lòng tiếc
Yêu người tha thiết vẫn làm thinh
Sợ rằng áo trắng em vấy mực
Trong lòng đau đớn xót hương trinh
Trời ngã tối em về cuối ngõ
Vẫn màu trắng xóa của tâm tư
Mùa thu có lá vàng chưa nhỉ ?
Để tôi dệt mộng với xuân thì ...
Đến lúc trăng lên mà vẫn thức
Đợi hoài bóng dáng của Hằng Nga
Để so sánh với người yêu dấu
Để thấy trong tim nỗi thiết tha
Rạng sớm sương mờ say trước mặt
Thế là chấm dứt một đêm qua
Ảnh nhân còn đó chưa tan biến
Trước cửa lại chờ em bước ra ....
Nguyễn Chí Hiệp
18.8.2013
Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013
Buồn Huế
Mùa thu sang
ta về thăm lại cõi buồn
Mùa thu sang
lá rơi đầy lối qua sông
Con thuyền
ngày xưa đã rời bến
Người ơi,
giọt nước mắt trên môi thầm thương
Mùa thu hỡi, có giăng giăng mưa ngâu
Huế cũ hồn ta nhớ vương vấn biển sầu
Huế cũ ngày xưa nhìn em vui cười nói
Chung bước cùng nhau qua bến Vân Lâu
Bây giờ thì đã giữa mùa thu vắng
Áo tím xưa bây giờ không thấy dáng người
Buồn chợt rơi rơi về trong kỷ niệm
Nhớ em ta đã nhớ đến muôn đời
Người ơi mối tình đầu đã xa rời
Có hay chăng một người về lại Huế
Mang đầy trong tim những lời ước thệ
Được sống bên nhau hạnh phúc muôn đời
Mùa thu sang
đêm ngắm mãi những cung đường
Gió vẫn say
bên dòng sông quê hương
Gió thổi bay
bay những chiếc lá úa
Lữ khách buồn
nhớ mãi dáng người thương
Nguyễn Chí Hiệp
05.7.2013
Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013
Âu Lạc
(thất thủ liên hoàn trường họa)
Lập Quốc Hùng Vương sách sử Biên
Long Quân Âu Lạc cõi Nam riêng
Năm mươi đồng tử đời truyền mãi
Mười tám dòng vua đất giữ nguyên
Cả nước mở mang thêm trí tuệ
Toàn dân thông thạo lắm tài hiền
Non sông khắp chốn người no ấm
Hạnh phúc thanh bình giữa xứ thiêng
Định Quốc an bang ở xứ thiêng
Đại Nam cai trị bởi vua hiền
Canh Nông vạn hộ đời hưng thịnh
Nghiệp nước muôn dân mạch giữ nguyên
Tạo chí anh hùng gieo khắp cả
Dạy người nhân hiếu chẳng dành riêng
Vang danh toàn cõi bình thiên hạ
Hà Nội nghìn năm lịch sử biên
Văn Hiến bảng vàng chữ khắc biên
Sơn Hà chốn ấy đã dành riêng
Nam phương đuổi diệt quân Xiêm Lạp
Bắc biển phá tan lũ giặc Nguyên
Lập nước giữ an đôi bờ cõi
Hội thi tìm kiếm bậc danh hiền
Ngàn năm ghi đậm thành văn sử
Một nét son vàng giữa đất thiêng
Hội tụ toàn dân giữa đất thiêng
Diên Hồng bô lão giúp vua hiền
Chiêu an hộ quốc hồn dân tộc
Đánh đuổi đại quân đế chế Nguyên
Chiến tích lập thành trang sử mới
Thanh bình giữ lại cõi nam riêng
Nghìn năm văn hóa lưu truyền mãi
Hà Nội muôn đời nét đẹp biên
Giữ được cho đời nét đẹp biên
Đông tây phương vị đã chia riêng
Thành Đô sắc thắm xuân vừa nở
Hoàn Kiếm xanh tươi cảnh vẫn nguyên
Sóng nước lao xao gieo ngọc sáng
Gió mây bảng lảng thả trăng hiền
An nhàn cuộc sống tương lai mới
Một cõi yên bình ngập ánh thiêng
Hạnh phúc tỏa đầy những ánh thiêng
Thăng Long đón khách thập phương hiền
Chuốt chao tình cảm gieo đầy khắp
Gói ghém hồn thương giữ vẹn nguyên
Vận nước sang trang vừa kết hợp
Hòa bình nếp sử chẳng ghi riêng
Đôi dòng Bến Hải thôi ngăn cách
Hạnh phúc hôm này sử đã biên
Huyết sử năm xưa chữ đã biên
Giao tranh ly xứ nỗi buồn riêng
Đôi dòng Bến Hải đành chia cắt
Một cảnh non sông chẳng để nguyên
Huynh đệ tương tàn thương mẹ khổ
Bắc Nam chiến nạn khóc cha hiền
Đền khi dứt cuộc binh đao ấy
Khắp cả trần gian hết khí thiêng
đông hòa Nguyễn Chí Hiệp
05.12.2009
Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013
Về An Cựu
An Cựu tôi về đến núi Bân
Lối mòn đưa bước thoáng tần ngần
Bên kia dốc đá mây xao động
Phía dưới hồ sen nước gợn tăn
Thả mắt nhìn theo rừng lá điệp
Ngẫm lòng nhớ mãi cánh hoa xoan
Thương rơi giữa cảnh xưa hoang dại
Lữ khách âm thầm nhớ dáng xuân
Dáng xuân vương vấn gót chân mềm
Có phải em về phố Huế đêm
Để kẻ chờ mong đêm vọng nhớ
Cho người bớt được nỗi buồn quên
Tâm hồn mơ ước qua vườn mộng
Hai chữ yêu đương nối bến duyên
Thuyền ấy Hương Giang tôi sẽ đến
Để cùng chia sẻ những ưu phiền
Đông Hòa NCH ( Vĩnh Lưu )
09.03.2013
(*) Núi Bân (Bân Sơn) cao 43,92 m, diện tích 80.956 m2; ở xứ Cồn Mồ,
thuộc xóm Hành, thôn Tứ Tây, xã Thủy An (nay là phường An Tây, thành phố
Huế). Thời nhà Nguyễn, núi Bân thuộc địa phận xã An Cựu, huyện Hương
Trà.
Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011
Ru em mùa đông
Ru em mùa đông
Ngủ đi
đêm quá nửa rồi
ngoài kia tuyết sắp rơi trên cát sầu
biển đêm
hóa trắng đời nhau
mượn vầng trăng khuyết xin trao tấm lòng
phiêu du
giấc ngủ thiên thần
môi em đỏ thắm tựa ngàn hoa xinh
nhìn em
thương với mối tình
trao em tất cả hành trình của tim
để em
mơ ước nhiều thêm
mượn đôi hạc trắng bên thềm sánh duyên
tình ơi
xin thỏa ước nguyền
đời này còn lại ru em giấc mồng
tình ơi
ru hết mùa đông
em ơi hãy ngủ để lòng ta yên ....
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
15.10.2011
Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011
Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011
Cung Đàn Xưa
Cung thương là tiếng đàn
Cung nam là tiếng người.
Ai oán khúc ca cầm châu rơi
Tình duyên lãng đãng, nhớ thương dần pha phôi.
Tặng anh Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2011
Giấc mơ ngày cuối thu
Ngày cuối thu tôi tôi trở lại nơi xưa , con suối bình yên trang điểm bằng màu hoa thạch thảo … một loài hoa mà người đời ca tụng .Một ngày cuối thu, nàng cũng ra đi và tôi cũng trở thành một kẻ cô đơn sống âm thầm nơi trần thế….
Ngày cuối thu ta chờ em
Chỉ thấy màn đêm u tối
Cánh hoa rơi phai màu tím
Giấc mơ cay đắng nhiều thêm ….
Đêm đến cuốn dần về cuối đồi , ánh trăng khuyết ngã mình nằm ngủ giữa ngàn sao … tôi nhìn và tự hỏi :” – Ngôi nào là của em “ …! Không tiếng trả lời …. Màn đen cô tịch … phút chốc tôi nghe cõi lòng hóa băng
Ta yêu em từ muôn kiếp
Nhớ bàn tay nào xưa gầy
Nhớ đôi mắt nào đen láy
Ru hồn tôi vào ước mơ
Rồi như một định mệnh , mỗi mùa thu tôi lại đến thăm em , mộ xưa hoang vắng … di ảnh vẫn kia … nụ cười vẫn tươi … tôi hình dung được dáng em thuở còn sống …. Và mường tượng như có chút gì của hạnh phúc … thật mơ hồ …
Phố xưa bây giờ vắng lặng
Ta ngồi đây nghe hồn đau
Ta ngồi đây nghe tình chết
Môi đã khô trong nghẹn ngào
Buông rũ đôi tay , tôi đi về phía bình minh , ngoài kia sương mai nở rộ , đâu đây phản phất màu hoa thạch thảo … nụ vừa phớt tím như môi em ngày xưa …âm thầm trong tâm tư tôi khẽ đọc một bài thơ năm cũ
Đến trăm năm ta thành người thiên cổ
Hận thù nào cũng vỗ cánh bay cao
Còn lại gì cuộc đời nào cũng vậy
Cũng chìm và lấp đầy gối thời gian
Ngày đó sẽ đưa ta vào dĩ vãng
Không còn thù không còn những oán than
Nằm lặng lẽ quên rồi đôi gót nàng
Dưới mộ vàng cỏ lá cũng hoang vu
Chìm thật sâu dưới khói trắng ngục tù
Những âm u thác loạn giữa mây mù
Còn đâu những ngày tháng giữa thiên thu
Mớm nụ hồng hôn nhẹ đám cỏ xanh
Đến trăm năm ta vẫn đành đứng đợi
Tượng đá nào em hỡi biết hay chăng
Bầu trời mưa giăng gội sầu dĩ vãng
Như khóc ngàn đời vang vọng chân mây
Đông Hòa NCH
29.5.2011
Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011
Vẫn còn một giấc mơ xưa ...
Đêm mùa hè lặng lẽ đến .... khách phương xa bước từng bước trên con đường năm xưa , trời đã mưa .... những chiếc bong bóng loang lỗ chảy từng dòng ... cũng nơi này năm xưa tình yêu đến ... rồi lại ra đi , để lại trong lòng người niềm tiếc thương vô hạn . Bầu trời u ám, phía trên kia ẩn nấp một vầng khuyết như đánh dấu mốc thời gian ... như gửi về những lời hoài niệm ... giọt lệ rơi hòa lẫn vào mưa .... tất cả như đang khóc thương cho kỷ niệm .... tự hỏi rằng :
"Tháng năm nào ta lại thấy nhau "
]
Phố mơ
(thuận nghịch độc)
Người vắng cảnh khuya phố vẩn vơ
Gió mưa trời tối bóng ai chờ
Vời xa ảnh nguyệt đêm lưu luyến
Đọng ứ tâm lòng tiếng thẩn thơ
Đời lỡ bến duyên hồn mệt mỏi
Mộng tan tình ái lệ hoen mờ
Vơi đầy nỗi nhớ mùa thu tới
Người vắng cảnh khuya phố gửi mơ
.....
Bất giác thở dài ...nỗi cô đơn hầu như chưa thể dứt ....cuối đường xa le lói sáng... tiếng xe phá tan sự tĩnh lặng của màn đêm ... bàn chân rướm tới ... phía bên kia con thuyền tình ái chưa trở lại ....người vẫn chờ dù có thể đến trăm năm
" Giấc mơ ơi ... có hay chăng hồn ta bạc trắng ...."
Lại nhớ chuyện xưa
Mấy chục năm rồi chẳng thấy nhau
Hạ về sâu lắng với niềm đau
Trái tim vẫn mãi còn đau đớn
Tâm trí hình như chẳng dứt sầu
Ủ rũ tiếng ve khuya vắng vẻ
Mênh mang đường phố bóng đen ngầu
Bước chân trở lại đêm mưa lạnh
Bỗng nhớ áo em vạt ướt nhàu
Đông Hòa NCH
26.5.2011
Thứ Ba, 10 tháng 5, 2011
Hạ trắng tình xa
Hạ trắng tình xa
Hạ trắng bờ vai em chút nữa
Để hồn tôi say đắm mênh mang
Mặt trời đã thức từ rất sớm
Trải nhẹ trên đường che dáng xuân
Hạ trắng rọi hồn em chút nữa
Để lời buồn ru giấc ngủ say
Hôm nay tôi ngắm hoài khuôn mặt
Sâu đậm mối tình trót gửi vay
Chợt tan biến cảnh chiều quay lại
Hoảng hốt tôi nghe rã nát tim
Nắng tàn mang cả linh hồn ấy
Chôn giữa màn đêm chẳng thấy hình
Cúi mặt lại nghe lòng chua xót
Lệ sầu tan tác cõi tâm linh
Lệ sầu rơi ướt vườn hoa tím
Đắm mãi trong tôi một chuyện tình
Đông Hòa NCH
09.5.2011