Đêm nay , cơn mưa muộn đánh dấu mùa hè trở lại …. tôi vẫn ngồi đây , trước mặt con đường loang loáng ướt … vài chiếc xe qua lại … đôi người hấp tấp …….nhạt dần về cuối phố . Chợt nhớ đến em , nghe cõi lòng vương vấn … ngày đã trôi xa …. mối tình ở lại …. và đêm nay cũng như hằng đêm … em ra đi chưa một lần trở lại …….
”Nỗi buồn đành giữ mãi trong tim”
Em đi rồi mình tôi ở lại
Mượn hoàng hôn để gửi nhớ thương
Sương khuya ướt lạnh hồn cô lữ
Thấp thỏm con tim lệ cạn nguồn
Gắng sức cố tìm theo giấc mộng
Thấy tình nhân thổn thức dưới trăng
Chợt nghe tiếng vọng trời ai oán
Khúc nhạc sầu bi của núi rừng
Ấm ức cõi lòng như bật khóc
Vết thương tâm nén chặt tâm tư
Tình ơi , xa quá tôi không thể
Nhìn thấy em ngồi đọc lá thư
Chữ viết ấy phải chăng mộc mạc
Mượn chút thôi mơ ước viển vông
Gửi lời chúc muộn rằng em sẽ
Ngày mai cuộc sống sẽ yên bình
Đông Hòa NCH
25.4.2011
Trang Sinh Hoạt của Nhóm Cựu Học Sinh CVA ( Toronto ) và các thân hữu trên mạng toàn cấu
Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011
Em đi rồi
Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011
Hè xa
Thế rồi mùa hè cũng quay trở lại , cuối phố những hạt mưa vẫn còn rơi mang theo từng chiếc lá me nhỏ . Tôi bước từng bước chậm nghe cõi lòng ướt át … một nỗi nhớ thương … thêm lần hoài niệm …. hình như bóng dáng em với nụ cười nhè nhẹ . Tôi lại thấy ấm áp cõi lòng …. lại nghĩ đến em chợt nghe trái tim thắt lại ‘ tự hỏi lòng mình .. lẩm bẩm một mình …
Bây giờ em ở nơi đầu …???
Hè đến đỏ hồng hoa phượng nở
Thế mà sao em vẫn chưa hay
Phương trời xứ lạ xa xôi quá
Thăm thẳm hồn tôi nhớ mỗi ngày
Biển dào dạt nắng chiều say sóng
Bến thương tâm đọng nỗi niềm thương
Bến thương tâm sao buồn đến vậy
Lệ nào ướt cả bóng hàng dương
Mưa vẫn đổ cuối đường phố xá
Lá me rơi e ấp đợi chờ
Khúc khuỷu dốc về khuya ngã tối
Gọi tên em rồi lại ước mơ
Mong được thấy dáng người yêu dấu
Thuở nào hè muộn ở bên nhau
Thuở nào chúm chiếm môi cười nhẹ
Khiến trái tim tôi thoáng xôn xao
Bây giờ em ở phương trời ấy
Biết còn thương hình bóng cố nhân
Biết còn nhớ đến ngày gặp gỡ
Nắm lấy bàn tay lệ ứa đầy
Đông Hòa NCH
16.4.2011
Bây giờ em ở nơi đầu …???
Hè đến đỏ hồng hoa phượng nở
Thế mà sao em vẫn chưa hay
Phương trời xứ lạ xa xôi quá
Thăm thẳm hồn tôi nhớ mỗi ngày
Biển dào dạt nắng chiều say sóng
Bến thương tâm đọng nỗi niềm thương
Bến thương tâm sao buồn đến vậy
Lệ nào ướt cả bóng hàng dương
Mưa vẫn đổ cuối đường phố xá
Lá me rơi e ấp đợi chờ
Khúc khuỷu dốc về khuya ngã tối
Gọi tên em rồi lại ước mơ
Mong được thấy dáng người yêu dấu
Thuở nào hè muộn ở bên nhau
Thuở nào chúm chiếm môi cười nhẹ
Khiến trái tim tôi thoáng xôn xao
Bây giờ em ở phương trời ấy
Biết còn thương hình bóng cố nhân
Biết còn nhớ đến ngày gặp gỡ
Nắm lấy bàn tay lệ ứa đầy
Đông Hòa NCH
16.4.2011
Thứ Năm, 14 tháng 4, 2011
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)