Thứ Tư, 9 tháng 11, 2005

Chiếc Lá Chưa Phai ...


Hi bạn ta, những chiếc lá đỏ bé tí teo bay bay trong mưa trong gió ...

Hôm nay mùa Thu đang ngất ngây với cơn mưa phũ phàng vùi dập những cánh lá đỏ và những đóa hồng đang tàn úa, bạn ta, người thì đang mê mẩn về một người yêu dấu xa vời của một mùa Thu vĩnh viễn khuất xa , ở đó có anh và em cùng mùa Thu lá hồng vàng bay mấy lá vương vấn trên vùng tóc em ... kẻ thì ngẩn ngơ nhìn lá Thu đỏ rực trong nằng Thu vàng rồi gục đầu soi bóng mình ngậm ngùi với sợi tóc bạc, đếm những chiếc lá Thu đỏ rực vì ngất ngây men sầu hương nhớ, và đan năm ngón tay gầy vào mái tóc bù lấm tấm điểm sương ....

Hôm nay ở đây mưa phũ phàng tàn bạo, và những chiếc lá đỏ chưa kịp vàng đã bị giọt mưa hung hăng giựt phăng ra khỏi nhánh khô nhành chuỗi, và oằn người cam chịu để gió cuốn phăng quăng vào giòng nước mưa ào ào trôi trên vành môi của con đường đời chông chênh cuốn hút ra biển hồ dậy sóng ...

Ngày hôm qua, tôi vẫn chờ chiếc lá phong chưa kịp đỏ hoàn toàn ...


Chiều hôm nay tôi loanh qoanh đi tìm chiếc lá nửa đỏ nửa cam lẫn chìm trong vô vàn xác lá héo ...

Chiếc lá nhỏ nhoi bé bỏng của tôi giống như một kỷ niệm bé tí teo tôi vẫn cố giấu và giữ kín trong tâm khảm ...

Bất chợt tôi nhìn thấy tôi đang bàng hoàng đi quanh tìm hoài không thấy mẫu ký ức nhỏ nhoi đã chìm trong vô vàn dĩ vãng ...

"... Lạc lối, tôi đi lang thang
Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thễ tìm ... " (*)

(*) Tâm Tình Hiến Dâng-Tagore.
Đỗ Khánh Hoan dịch

Không có nhận xét nào: