Thứ Năm, 1 tháng 12, 2005

Một Trà Một Rượu Một ...



Trong 3 cái lăng nhăng của cụ Đồ Xương, thứ tự đã bị đảo lộn.
Theo ý VĐ thì món thứ nhất phải là Rượu, Vì rượu để làm mồi cho món thứ hai là Đàn, đàn đây có thể là đàn cò, đàn bấu, đàn piano, đàn hát ... và không thể quên món Đàn Ông hay Đàn Bà ... qua món Đàn rồi thì chắc cũng phờ râu, lúc đó món Trà thanh tao để chấm dứt một chuỗi lăng nhăng...

Và đây VĐ xin mời các bạn vào cái lăng nhăng thứ nhất :

RƯỢU


Rượu nhẹ Cafe

A Coffee Liqueur


3 Cups of Brown Sugar
3 Cups of White Sugar
4 Tablespoons of Instant Coffee
5 Cups of Water

Boil the above ingredients for 2 minutes,
WHILE STIRRING

Allow to cool COMPLETELY

Add 2 more cups of water
Add 1 pint of 190 proof alcohol (Everclear)
Add 1 Teaspoon of Vanilla flavoring

Then stir the mixture thoroughly


Ready to serve ....




Mixed Drinks Weblink



18 nhận xét:

Đồ Khỉ Gió nói...

Phải chi bác pha cho mỗi người một ly thì khoái biết mấy !. Mà hổng được, rủi sau cái thứ nhất nó bắc qua cái thứ nhì, thứ ba rồi sao?. Chạy đi dâu kiếm hả bác VĐ ?.

nttn nói...

Anh Vịt xí nhé ... nhằm lúc Nó đang phải bỏ cà phê, bỏ trà ... bỏ đủ thứ ... anh lại bày cái này ra :(((

Ừ mà hình như nhớ mài mại ông bác sĩ hổng có nói là phải bỏ "gượu" á ... cho nên chắc còn nhâm nhi được chút chút :)

Cheers ...

nttn nói...

Bác DKG đừng lo cái vụ này ... thường cái người mà bày đầu têu ra chuyện gì thì người đó cũng đã nghĩ trước cách để ... hmmm... để ... make it happened ... phải hông anh Vịt? :))))

la da di da ... la la la ...

nttn nói...

Để tiếp tục chương trình ...

tỉnh ... say
  say ... tỉnh
    tỉnh tỉnh say
ô hay
  sao lạ!
    bỗng bay bay
tình tang
  tang tính
    tình tang tính
bước siêu
  bước vẹo
    ỐI !!!
      lăn quay! :))))

Đồ Khỉ Gió nói...

Không biết Nó uống mấy ly rồi mà làm thơ hay quá !. Người nghe cũng muốn say theo .

nttn nói...

Mời các bác lì một lam ... :))))))))))))

Đồ Khỉ Gió nói...

Tỉnh say say tỉnh nào hay
Sao ta bổng thấy dáng ai bên người
Thấy ai rót chén nửa vời
Ta nghe thác đổ từ trời mộng mơ.

đkg.

nttn nói...

Tiếp đến thơ NGÔNG :)

Cuồng Si
  ơi hỡi
    Cuồng Si

sinh Ta xong lại xinh Mi làm gì ...???

giờ cho Mi phải phần bì

Trời sinh ra NÓ làm chi nè Trời ...!!!

Đồ Khỉ Gió nói...

Sinh Ta rồi lại sinh Người
Sinh ra Gió thổi, sinh trời Trăng thu
Sinh Nó rồi lại sinh You
Âm Dương kết hợp vi vu viên thành

viet nói...

Thấy ca'c bạn có vẻ thích bàn về Rượu , VĐ xin chép lại một câu truyện truyền kỳ về Rượu của 1 danh sĩ đất Hà Thành Bắc Việt, Danh si$ Bàn Tả Cân..

*************

Hà Thành truyền Kỳ Luc

Tửu Sự

Bàn Tải Cân

Phan Hùng là bác sĩ sản ngoại cọc một tại viện C, nổi tiếng trong ngành có tay nghề cao. Vết mổ sản phụ được Phan phẫu thuật chỉ sau ba ngày trông đã đẹp như nét sổ
hoành tráng của bậc thầy thư pháp, sau năm ngày trở nên hồng và trong suốt như thứ lụa mỏng mà Tây Thi thường xé , sau một tuần chỉ mảnh như sợi tơ nhện, đàn ông tinh mắt lắm nhìn mới thấy. Mỗi ngày Phan thực hiện chừng hai chục ca, mỗi ca được nhà nước bỗi dưỡng hai ngàn đồng, lại được người nhà sản phụ phong bao thêm khoảng vài trăm ngàn nên cuộc sống so với đa phần thị dân ở Hà thành cũng có phần dư dật. Có điều Phan không thích gì ngoài rượu, tiền làm được phần lớn
cũng là dành mua rượu. Vợ Phan thoạt đầu thấy chồng mê mẩn rượu chè tỏ ra khó chịu, nhưng sau lại nghĩ chẳng thà mê rượu còn hơn mê gái nên mới đổi buồn làm vui.

Nhà Phan ở phố Hàm Long có thiết kế riêng một chiếc tủ to, choán hết bức tường phía tây, khung chế tác bằng gỗ linh hương thơm ngát, cánh thửa pha-lê trong suốt. Ngăn dưới Phan kê các bình rượu ngâm, nào là bìm bịp trăm tuổi, linh chi ngàn năm hay kể đến tay gấu, ong
non, rắn độc... đều không thiếu loại quí nào. Các ngăn phía trên có máy lạnh duy trì nhiệt độ ổn định 16 độ C bảo tồn hơn trăm loại vang và champagne nổi tiếng. Những
ngăn cao hơn chứa rượu quí đủ loại, từ Mouton Rothschild Pauillac đến Haut Brion Pessac-Léognan, hay cao cấp như Petrus
Pomerol hoặc Romanée Conti cũng đồng tâm hiện diện.
Phan thường thích mời bạn bè đến nhà thưởng rượu, lại đặc biệt trọng đãi những khách hiểu rượu. Nghe nói có vị đến nhà Phan, khi uống phán đúng tuổi và quê quán một loại vang đỏ vùng Florence mà lúc ra về được chủ nhân tặng riêng một chai Château Lafite niên đại vua Louis 14 để tỏ lòng tri kỷ. Lúc rảnh Phan cũng thường hay
lân la khắp các tửu quán Hà thành, phần vì muốn thưởng ngoạn và sưu tầm mỹ tửu khắp thiên hạ, phần
cũng muốn giao du với tửu hữu để kết mối tuý tình.

Một chiều sau khi mổ cấp cứu đồng thời tám ca đẻ khó với chất lượng tuyệt hảo, Phan về nhà cao hứng
bèn độc ẩm. Thấy uống nhiều lắm mà mãi không say, bèn nhân khi gió mát trăng thanh liền khoác áo dạo một vòng phố vắng. Lúc ấy chân nam đá chân chiêu mà bàn toạ rất vững vàng, tâm trí linh mẫn nhạy cảm. Chợt thấy ven hồ có một gã chạc tuổi mình ôm cây guitare gỗ, vừa gõ vào hộp đàn vừa nghêu ngao hát rằng:

"Hề! Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Hề! Bình khang quân tử khứ vô hồi
Hề! Vấn ngã tại hà liên giao hợp
Hề! Lồ phồn tửu. Hề! Mỹ nhân bôi"

Phan lấy làm lạ vội đến gần, thấy người này hình dung cổ quái, miệng mỏng tai to, người ngả nghiêng lơi lả như say mà hởi thở không có mùi rượu. Biết là cao nhân Phan vội vòng tay cung kính hỏi: "Tại hạ cũng là đệ tử Lưu Linh, sớm tối say sưa, trong nhà có hơn ngàn chai
rượu. Đã từng nghe nhiều về chén dạ quang, chén hổ phách, bản thân hiện cũng sở hữu cả chén vàng lẫn chén ngọc mà sao tuyệt nhiên chưa từng được nghe về mỹ nhân bôi". Khách cười thông cảm, đoạn ôn tồn giải thích:
"Trên đời mỗi thứ rượu đều có cách uống riêng, mỗi cách phải sử dụng loại chén riêng, chén lại phải
được giữ ủ ở nhiệt độ thích hợp. Như vang nho de Memreihm phải để lạnh đúng 53,6 đô. Fahrenheit, khi uống đưa miệng chén phalê Bohemien ngang qua mũi để thưởng hết hương thơm. Thứ Sán lùng đặc sản Hạnh Hoa thôn nhất định phải được hâm đến chín chục độ trong chén gỗ Bách hợp. Riêng ở đất Thổ Lồ Phồn có thứ rượu cực lạ, vị mặn hơi chua, hương nồng ngai ngái, quả là một loại rượu vô cùng trân quí, không thể uống ở nhiệt độ nào khác ngoài 37 đô. Celcius. Xưa các bậc
hiền nhân uống loại rượu này thường chọn mỹ nữ eo thon rốn sâu, cho khoả thân nằm ngửa, dùng rốn người đẹp làm chén ngọc 37 độ mà cùng nhau ngồi quanh vừa thưởng thức rượu ngon vừa luận bàn thiên hạ, gọi là mỹ nhân bôi vậy".

Phan nghe như nuốt từng lời, lại hỏi thêm về nhiều tuyệt kỹ uống rượu khác đã thất truyền, đều được khách chỉ điểm chu đáo, thấy kiến
ngưỡng về rượu rộng lớn vô cùng. Lát rồi tâm đầu ý hợp quá Phan bèn nài khách vào một quán rượu ven
đường làm vài ly tri kỷ.

Phan vào cuộc uống hết sức hào sảng, gọi nguyên một bình to mà cạn chén liên miên. Thấy nài ép mãi mà khách cũng chỉ nhấp môi, Phan hơi bực mình hỏi: "Huynh không
nâng chén là có ý chê rượu lạt hay xem thường ta chăng?".
Khách đáp: "Không dám. Có điều đã tự nhận là tửu nhân thì phải biết dùng mắt hiểu được vị ngon của rượu, dùng tai nghe được hương thơm của rượu, dùng mũi ngửi được sắc thái của rượu. Còn như đã phải dùng đến miệng để uống rượu thì đều chỉ là hạng tục tửu vậy". Lại hỏi Phan: "Thử xem lại thứ huynh
vừa uống là thứ gì?". Phan vội ôm bình rượu lên kiểm tra chỉ thấy toàn nước lã, giật mình buông tay khiến nước trong bình nước chảy ra ướt lạnh cả đùi non, kinh hãi tỉnh dậy nhìn quanh đã chẳng thấy kỳ khách với tửu quán đâu cả, lại thấy mình đang nằm tơ hơ trên
bãi cỏ trên đường Cổ ngư ven hồ Dâm Đàm, đũng quần ướt sũng.

Đêm đó Phan trở về nhà tắt điện diện bích suy tư, đến sáng nét mặt trở nên cực kỳ thanh nhã thoát tục.
Con bé Oshin quen lệ rót một cốc vang Margaux đóng chai năm 1833 cho chủ nhân súc miệng, vô cùng ngạc nhiên khi thấy Phan khoát tay từ chối rồi đứng dậy lẳng lặng đến
bên tủ linh hương từ từ lôi từng chai rượu quí xuống đập vỡ, rượu thơm chảy tràn như suối. Vợ Phan lao đến can ngăn thì Phan nhẹ nhàng thơm mà bảo vợ: "Toàn là
nước lã cả, nâng niu gìn giữ làm gì", đoạn đập cho kỳ hết tủ rượu.

Về sau cũng có những lúc rượu bia cùng bạn bè Phan thường chỉ gọi cho mình một chai nước khoáng lạnh hoặc sinh tố hoa quả, ép mấy cũng không uống rượu, hỏi chỉ cười nói: "Quân tử đàm giao đạm nhược thuy?" . Cũng từ đó Phan càng nổi tiếng là bác sĩ sản ngoại giỏi
nhất viện C. Vết mổ sản phụ được Phan phẫu thuật chỉ sau ba ngày trông đã hồng và trong suốt như thứ lụa mỏng mà Tây Thi thường xé, sau năm ngày mảnh như sợi tơ nhện mắt đàn ông tinh lắm nhìn mới thấy, sau một tuần thì không còn dấu vết gì, nhẵn đẹp như da bụng
của thục nữ còn trinh, thật là khí độ của một đại gia sản ngoại vậy.

*****

viet nói...

VĐ pha Pina Colada non-alcohol cũng tạm đựợc, dành cho Nó. :)

Còn ĐKG chắc Vietnamese Salamander Vodka on the rock in tall glass quá. Uống cái này xong chắc ĐKG nhảy lò cò khắp nhà :))

Dzô ... :)

viet nói...

CT ráng cho tí ti rhum mía vào, thì mới đủ bộ Caribean.. Dừa, Mía, Mặt trời và ... bikini

Đồ Khỉ Gió nói...

Từ lúc bác VĐ và BĐ bỏ rượu lên Blog này bà con lên tinh thần quá lẽ !. Các bác có thấy vậy không ?.

Đồ Khỉ Gió nói...

Tối nay run hơi nhiều đó nghen, thôi chừa để ngày mai run tiếp chớ ?.

Đồ Khỉ Gió nói...

À cái này thì ĐKG chưa biết, chưa có kinh nghiệm !.

viet nói...

:)) Không biết CT lựa trái cây thế nào, nhưng VĐ lại nhớ đến chuyện lựa chuối của ĐKG .

viet nói...

DKG kể chuyện đi bán chuối, để VĐ lục lại trong archuves và post lên sau, nhưng nếu ĐKG có nhã ý thì xin kể lại để CT có hứng kể chuyện đi mua.

Đồ Khỉ Gió nói...

Ông chủ tiệm trái cây thấy khách của mình là một cô nàng đẹp như tiên, bèn đon đả mời :
-Chào cô, trái cây hôm nay ngon lắm , cô tha hồ mà lựa !
Cô khách mỉm cười rồi tới gian hàng chuối lựa tới lựa lui, trái nào cô cũng nắn vài cáị. Sau cùng cô lựa được một nãi chuối tròn dài và xinh tươị.
Khi trả tiền , ông chủ hiệu trái cây nói :
-Thưa bà, tổng cộng là 10 đồng tất cả .
Cô khách không dấu được ngạc nhiên hỏi vặn :
-Tại sao lúc nảy ông gọi tôi là CÔ, bây giờ gọi tôi là BÀ. Chỉ trong vòng mấy phút tôi già hơn sao ?
Ông chủ hiệu bình-tỉnh :
-Bà vẫn trẻ đẹp như lúc mới bước vào tiệm, nhưng khi nhìn bàn tay bà nắn nót trái chuối, tôi biết lúc ban đầu gọi CÔ là tôi đã lầm.
-Đồ-Khỉ-Gió(T.O), Apr 25 2000 2:01PM