The final shadow that will close my eyes
will in its darkness take me from white day,
and instantly untie the soul from lies
and flattery of death, and find its way,
and yet my soul won't leave its memory
of love there on the shore where it has burned:
my flame can swim cold water
and has learned to lose respect for laws' severity.
My soul, whom a God made his prison of,
my veins, which a liquid humor fed to fire,
my marrows, which have gloriously flamed,
will leave their body, never their desire;
they will be ash but ash in feeling framed;
they will be dust but will be dust in love.
F. De Quevedo
DÙ CHO THOÁT XÁC
MÃI CÒN YÊU THƯƠNG
Bóng tối đã khép làn mi,
Phải chăng đã lấy mất đi bóng ngày.
Rút hồn khỏi dối gian này,
Phỉnh nịnh của chết, lối này ta đi.
Ra đi, hồn nhớ những gì,
Tình yêu bãi biển, thân thì đốt tan.
Lửa ta bơi nước lạnh ran,
Không thèm chấp nữa, thế gian luật rừng.
Hồn ta, Thượng Ðế giam bưng,
Máu trong huyết quản cháy bừng lửa thiêng.
Tủy xương ngạo nghê~ cháy điên,
Ta đây lìa bỏ chỉ riêng tình mình.
Thịt da thành bụi, bụi tình,
Trơ? thành to bụi, tro tình, tro yêu.
Nguyê~n Ðàm Duy Trung chuyê?n ngư~
July 28, 2006
4 nhận xét:
Ba'c DLX,
Ta. o+n Tro+`i Da^'t da~ cho b'ac la` nguoi Vietnam.
B'ac co`n, tho+ Viet co`n. (*_*). B'ac nha^.p vai va`o tho+.
I am speechless! Sing Praise!
Ki'nh me^'n,
BN.
Bác BN và các Bác:
Ðáng lẽ ra ngày hôm nay tôi đi bộ ra Park để mà ngồi trên ghế gỗ công viên mà ngóng vào bên trong, kiểm điểm ..."binh mã thấy đời rối beng".
Ngồi balcony ngắm đường phố:
"Hôm nay trời mưa phùn,
Ðường phố dính đầy bùn.
Chẳng dám đi bộ nữa,
Ðể tránh bùn bẩn chân!"
Nói đến mưa, tôi nhớ 12 năm về trước, tôi đã có cơn mưa nước lũ cuộc đời:
MƯA HÈ
Trời bỗng nhiên vần vũ
Mây đen kín phương đông
Những giọt mưa rơi xuống
Làm mát dịu không gian.
Thành phố trong ướt nhòa
Xe hơi đi chậm lại
Hàng cây cong theo gió
Đường nhựa bóng như gương.
Trên ban công cao ốc
Đứng nhìn những giọt mưa
Hồn tôi bay lìa xác
Tắm hè giữa làn mưa.
Mưa ơi, xin rơi xuống
Cho công viên thêm xanh
Cây cỏ mọc thêm cành
Cho tôi thêm mầu xanh
Giã từ mầu tang tóc
Cho lòng tôi dịu êm
Cho xác hồn là một
Mưa ơi, xin cứ rơi!
Nguyễn Ðàm Duy Trung
Tháng Bẩy 1994
Rồi đời tôi lại khi nắng, khi mưa theo định luật vô thường và trong một lúc buồn tình, tôi đã "ngộ" ra điều này:
"Nắng mưa là bệnh của trời,
Lắm con là bệnh của tôi với nàng!"
(*_*)
Không phải chỉ riêng mình Thi Sĩ De Quevedo đã nghĩ đến Cái Chết mà chính bản thân tôi đã suy nghĩ rất nhiều đến Cái Sống, Cái Chết, Luân Hồi và Nhân Quả trong những lúc nửa đêm về sáng của hồi tôi... tạm trú ra bưng sống một mình:
LỜI CUỐI
Nếu ngày mai, sau khi tôi đã chết
Xin người thân tình hãy hoả táng thân tôi.
Đống tro tàn
Xin trao lại núi rừng, mặt nước.
Cho hồn tôi
Mát dịu nơi suối hoang.
Tôi đã sống
Văn minh bận rộn miên man.
Cõi Trần Tục đã sầu, lo, ai oán.
Khi tôi chết
Xin cho hồn tôi thanh thảng.
Thân cát bụi
Tôi trở về
Và hồn tôi
Xin vĩnh viễn từ giã Cõi Trần!
Bác BN à:
SAu cái vụ sống và chớt, tôi mới nhớ tơ'i điều này:
Bác hứa là sẽ nấu cho tôi 6 bát phở sau khi tôi dịch bài thơ này,vậy thì xin Bác cho thêm 1 bát nữa để trở thành 7 bát phở. Tôi sẽ rung đùi, xoa bụng và hát bài
"Cả tuần bụng no/to!"
(*_*)
Cheers!
ÐLX
Vô Không
December 1994
Ba'c DLX,
Ca'm on ba'c chia se?
I love to listen to your story, and I am looking forward to a day I can sit down and listen to you face to face.
Hien nay ba'c o+? dau? Co`n vu. pho+? thi` xin ba'c cu+' ye^n lo`ng..khi da~ "nho+` nha` ha`ng" na^'u du`m sa'u ba't, ma` ba'c ca^`n ba^?y ba't..thi` BN cu+' thong tha? ..che^' the^m nuo'c la.nh va`o no^`i pho? ddang co'
cu?a mi`nh (*_*).
Co' mo^.t la^`n BN mo+`i 4 nguoi de^'n a(n pho? kho^ng hie^?u sao tha`nh 10 nguo+`i..va` sau ddo' ai a(n pho? o+ Tonnu Gia-trang
cu~ng ..nga^.m ma` nghe (*_*).
Mong ba'c co' mo^.t cuo^'i tua^`n vui va` an bin`h.
BN co' mo^.t tha(c ma('c thu+a ba'c: Vo^ Kho^ng = Co' (*_*)?
Ki'nh me^'n,
BN.
Chúa lười như bác Đồ Xàm
Thấy bùn một chút đi "làm" cũng thôi
Lại còn lắm chuyện ỉ ôi
Sợ chân bùn dính lôi thôi quá chừng
bbt
Đăng nhận xét